Vô Thượng Thần Đế

Chương 958: Ma Quỷ thảo nguyên

Một ngày, ngoại sơn Hỏa Hành sơn, hai thân ảnh, một nam một nữ, người nam mặc trường sam màu mực, một búi tóc buộc ở sau đầu.
Mà nữ một thân váy dài, dáng người mỹ lệ, dưới váy dài hơi có vẻ rộng rãi vẫn lồi lõm tinh tế.
Hai người này chính là Mục Vân cùng Hỏa Vũ Phượng.
- Đầu óc ngươi có bị bệnh phải không, hai người chúng ta quang minh chính đại đi tìm Tử Cực Dương Quả, cần thiết trang điểm?
Hỏa Vũ Phượng cực kỳ bất mãn nhìn chằm chằm Mục Vân, nổi giận nói.
- Đầu óc ngươi mới có bệnh!
Mục Vân thấp giọng quát nói:
- Mấy ngày trước, Hỏa Quy Nhất lão quỷ kia không phải trở về rồi sao, cho hắn biết ta rời đi Hỏa Hành sơn, hắn còn không dẫn người ra roi thúc ngựa, làm thịt ta.
- Ngươi còn biết sợ?
- Cái này không gọi là sợ!
Mục Vân thấp giọng nói:
- Cái này gọi tê liệt địch nhân.
- Tê liệt?
Hỏa Vũ Phượng chỉ khinh thường cười cười.
Mục Vân biết, cho dù hóa trang như thế, Hỏa Quy Nhất nếu muốn tìm hắn báo thù, hắn cũng không gạt được.
Nhưng, đúng như hắn suy nghĩ, hắn muốn tê liệt đối thủ.
Mà giờ phút này, bên trong Hỏa Hành sơn, bên trong một tòa đại điện rộng rãi, một lão giả đầy mặt hồng nhuận đang ngồi.
Toàn thân trên dưới lão nhân, tinh khí thoát ra ngoài để người ta không dám nhìn thẳng.
- Đại trưởng lão, chuyện đã xảy ra chính là như vậy.
Phía dưới, một tên trưởng lão bẩm báo xong việc, đứng tại chỗ, một cử động nhỏ cũng không dám.
- Thông Thiên đứa nhỏ này, từ trước đến nay tâm cao khí ngạo, ta biết, sớm muộn cũng có một ngày hắn sẽ chết trên tay nữ nhân, lần này, mắc lừa...
Tiếng Hỏa Quy Nhất nghe qua không ra buồn vui, mặt không chút thay đổi nói.
- Hỏa Thánh đàn, trăm ngàn năm qua, chưa từng có Hỏa Thánh Tử tranh tài ở phía trên, Thông Thiên quả nhiên ngu muội đến cực điểm, bất quá Mục Vân kia dám giết tôn tử Hỏa Quy Nhất ta, cũng là muốn chết.
- Dù nói thế nào, đánh chó cũng phải nhìn chủ, huống chi đó là tôn nhi ta, không phải chó, mà hắn lại là giết, không phải khi nhục.
Hỏa Quy Nhất lạnh lùng nói:
- Nghe nói bọn hắn muốn tới Ma Quỷ thảo nguyên? Nơi đó sẽ có chuyện gì phát sinh mà hấp dẫn bọn họ, nói cho mấy người ngũ quỷ, ngăn lại hai người cho ta, nếu như Hỏa Vũ Phượng biết điều, liền thả nàng, nếu như không biết điều, vậy liền giết.
- Vâng!
Bỗng nhiên, sau lưng Hỏa Quy Nhất, một thân ảnh từ bên trong bóng tối đi ra, biến mất không thấy gì nữa.
Mục Vân cùng Hỏa Vũ Phượng hai người một đường rời Hỏa Hành sơn, hướng về phía Ma Quỷ thảo nguyên.
Hỏa Vũ Phượng nghĩ rất đơn giản, nàng trợ giúp Mục Vân tìm Tử Cực Dương Hoa, Mục Vân trợ giúp nàng đề thăng lĩnh ngộ Bát Hoang Hỏa Long Ngâm.
Lần trước bại trong tay Thiên Thủy Nhất, một mực thành tâm bệnh của nàng, để nàng từ đầu đến cuối không cách nào khôi phục lại bình tĩnh. Cho nên nàng nhất định muốn học thêm một tầng nữa, đánh bại Thiên Thủy Nhất mới có thể loại trừ tâm bệnh, khiến cho con đường võ đạo của mình trở nên thông thuận.
Cho nên, lần này nàng không tiếc buông xuống mặt mũi của mình đến hợp tác cùng Mục Vân.
- Ma Quỷ thảo nguyên, sở dĩ gọi tên Ma Quỷ, một nguyên nhân là, bên trong thảo nguyên này, hình dạng mặt đất phức tạp, hình thái các dạng, rất quỷ dị, nguyên nhân thứ hai chính là, người tới đây, quản ngươi là tông môn đại lão hay đệ tử thiên tài, nơi này chỉ dựa vào thực lực nói chuyện.
- Thực lực ngươi mạnh, người khác cũng không dám chọc giận ngươi, thực lực ngươi yếu, cho dù bị giết người cướp của, cũng là đáng đời.
- Cho nên võ giả bình thường đến đến nơi đây hoặc là thành quần kết đội, hoặc hô bằng gọi hữu, rất ít đơn độc tới đây, nhưng mỗi một người đơn độc đến nơi đây đều tuyệt đối không phải dễ trêu, ghi nhớ.
- Ừm!
Thật ra không cần Hỏa Vũ Phượng nói, chính Mục Vân cũng hiểu rõ, người tới đây, nào có một cái là dễ trêu.
Bất quá lần này, hắn chỉ vì Tử Cực Dương Hoa, ăn cướp người khác, hắn không hứng thú, nhưng nếu tên nào đui mù muốn đánh cướp hắn, đó chính là muốn chết.
- Chúng ta đi chuyến này chủ yếu đến tìm Tử Cực Dương Hoa, cho nên hết thảy bảo bối khác, đều không dính vào, ngươi phải nhớ kỹ!
Hỏa Vũ Phượng chân thành nói.
Hỏa Vũ Phượng trên đường đi kiệm lời ít nói đến nơi đây, lại đột nhiên trở nên nói nhiều, để Mục Vân cảm giác buồn cười.
Chỉ bất quá từ một phương diện khác, có thể nhìn ra, nơi này để ngay cả Hỏa Vũ Phượng đều cảm giác được nguy hiểm.
Địa phương có thể để cho nha đầu không sợ trời không sợ đất này đều cảm giác khủng bố, chắc hẳn nhất định rất kích thích.
Ma Quỷ thành!
Một tòa thành thị đơn giản, trên tường thành đơn giản trong tòa thành thị, hai chữ Ma Quỷ rộng rãi, không có ai quản.
Đi vào thành bên trong, Mục Vân mới phát hiện, mình nghĩ quá đơn giản.
Đây thật là một thành thị tàn tạ, nhìn qua hoàn toàn chính là một phế tích tàn tạ.
Mà bên trong phế tích, có tửu lâu, quán trà, cửa hàng binh khí các loại, so với những thành thị khác, bài trí trong thành phố này đều không ít.
Khác biệt duy nhất chính là, cũ nát.
- Nơi này, nói không chừng có thể chọn ra đồ tốt, dù sao, phía trên Ma Quỷ thảo nguyên tồn tại không ít đồ tốt, có ít người không biết hàng sẽ xuất ra đi bán.
- Ừm!
Bất quá Mục Vân nghĩ nghĩ về mình, không có thiếu gì, dứt khoát trước muốn tìm tin tức, hai người ngay dạo lên trên đường phố.
- Phượng sư muội!
Nhưng ngay khi xem hai người hành tẩu, một tiếng gọi ngạc nhiên từ ngay phía trước truyền đến.
Người tới một thân trường sam màu trắng viền vàng, bên hông thắt một đai lưng, đai lưng treo một khối ngọc thô tinh mỹ, cả người cho người ta một loại cảm giác khiêm tốn.
- Tần sư huynh, thật là đúng dịp!
Nhìn người tới, trên mặt Hỏa Vũ Phượng cũng lộ ra vẻ mỉm cười, nhẹ gật đầu.
Tần sư huynh?
- Mục Vân, vị này là Tần Hiên Tần sư huynh!
Tần Hiên!
Bên trong toàn bộ Hỏa Hành sơn, có vẻ như nổi danh nhất chính là gia hỏa này, cảnh giới Vũ Tiên cảnh lục trọng, chỉ luận về cảnh giới, Tần Hiên đã rất xuất sắc, thế nhưng mấu chốt nhất là, hắn là thể chất thủy hỏa song tu.
Trước mắt, chỉ còn chờ khảo hạch của Ngũ Hành thiên phủ tuyển nhận tân tấn thiên tài, một khi thành công, hắn tiến vào bên trong Ngũ Hành thiên phủ.
Cho nên, kẻ này ở bên trong Hỏa Hành sơn, thanh danh cực kì vang dội.
Mà cũng là một vị thiên tài được cao tầng bên trong Ngũ Hành thiên phủ nhìn trúng.
Mặc dù ngũ đại thế lực rất bất mãn Ngũ Hành thiên phủ thế nhưng dù bất mãn, cũng chỉ trong âm thầm.
Chân chính đến trên mặt bàn, ngũ đại thế lực vẫn khách khí, đem thiên tài bên trong môn phái của mình, hai tay dâng lên.
Bởi vậy, vô luận Hỏa Hành sơn, hay Thiên Thủy phái, hoặc là Thần Mộc tông.
Ngũ đại thế lực cũng sớm khai quật thiên tài có thể đề cử trong môn phái, những thiên tài kia có tính khí như thế nào, bọn hắn càng sẽ cố gắng bảo hộ.
Cái này không chỉ bảo hộ những đệ tử bị Ngũ Hành thiên phủ nhìn trúng, đồng thời cũng sợ những đệ tử này xảy ra ngoài ý muốn, chọc giận Ngũ Hành thiên phủ, dẫn tới tai hoạ ngập đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận