Vô Thượng Thần Đế

Chương 974: Vĩ kiếp

Vĩ kiếp đối với Cửu Vĩ Thiên Hồ mà nói, là suy yếu nhất, cũng là thời khắc chật vật nhất.
Thế nhưng một khi vượt qua, thực lực cũng đột nhiên tăng mạnh.
Hiện tại Mục Vân có thể đánh giá, Cửu Nhi đại khái đang ở cảnh giới Sinh Tử cảnh nhất trọng, mà bởi vì bản chất Tiên thú, có thể huyễn hóa hình người, nếu không, hắn cũng không nhất định có thể nhận ra nàng.
- Hết sức đánh cược một lần!
Mục Vân lần nữa nặng nề thở ra một hơi.
Bắt đầu bắt đầu!
Mà cùng lúc đó, bên ngoài Hỏa Hành sơn, Hỏa Vũ Phượng mang theo ngũ quỷ lão đại một đường gắng sức đuổi theo, lần này mới đến.
Mục Vân vung bọn hắn ra xa xa, căn bản không để ý tới nàng.
- Hỗn đản, nếu như không phải muốn tâm đắc tu luyện của ngươi, bản tiểu thư mới không hầu hạ ngươi.
Hỏa Vũ Phượng hùng hùng hổ hổ, tiến vào bên trong sơn môn.
- Nhìn cái gì vậy!
Nhìn thấy ngũ quỷ lão đại nhìn mình chằm chằm, Hỏa Vũ Phượng quát lớn một tiếng.
- Không không không!
Hỏa Vũ Phượng đang giận không có chỗ phát, chỉ có thể cầm ngũ quỷ lão đại ra rống giận:
- Ngươi cẩn thận một chút, một hồi nói lỡ, không cần cha ta trị ngươi, ta đoán chừng Mục Vân có thể để ngươi chết một ngàn lần, thiên hỏa đốt người có tư vị thế nào? Hoặc là giống như tứ đệ ngươi, trở thành một túi thi.
Nghe đến lời này, nghĩ lại tới bộ dáng thê thảm của tứ quỷ chết lúc trước, thân thể ngũ quỷ lão đại run rẩy một chút.
Hỏa Vũ Phượng mặc dù phàn nàn, thế nhưng vẫn mang theo ngũ quỷ lão đại tiến về phía sơn phong của Mục Vân.
- Ngũ Hành thiên phủ Ngũ Hành Kiệt, đến đây bái phỏng Hỏa Hành sơn.
Hỏa Vũ Phượng vừa mới đi vào bên trong chỗ sơn phong Hỏa Thánh Tử, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Trong nháy mắt tiếng vang lên, toàn bộ Hỏa Hành sơn, loạn động.
Ngũ Hành Kiệt, đệ tử thiên phú kiệt xuất của Ngũ Hành thiên phủ, tuổi còn trẻ, cảnh giới Vũ Tiên cảnh thất trọng, có thể nói là nhân vật đại biểu cho thế hệ trẻ tuổi Ngũ Hành thiên phủ.
Chỉ là, hắn tới nơi này làm gì?
Ngũ Hành Kiệt là một tên tiểu bối, đương nhiên sẽ không để Hỏa Lân ra tiếp đãi hắn.
- Ha ha, Ngũ Hành Kiệt, ngươi tới quả nhiên là đúng dịp, ta vừa rồi so chiêu cùng Hỏa Hồng Thành, gia hỏa này chơi xấu, ngươi tới vừa đúng, so một bàn với ta một trận, như thế nào?
Một tiếng cười ha ha vang lên, sắc mặt Hỏa Vũ Phượng cũng bình tĩnh trở lại.
Vỗ vỗ ngực, tự nhủ:
- Còn tốt Hỏa Vận Thần đại sư huynh xuất thủ, nếu không, thật đúng không dễ làm.
Hỏa Vận Thần, đại sư huynh Hỏa Hành sơn hoàn toàn xứng đáng, cảnh giới Vũ Tiên cảnh bát trọng, người này xưa nay tính tình bình thản, không yêu thích tranh chấp.
Chỉ là hết lần này tới lần khác, hắn không yêu thích, Hỏa Lân lại để hắn làm quản sự.
Bên trong Hỏa Hành sơn, đệ tử tu vi có hơn Vũ Tiên cảnh ngũ trọng có thể được phong làm hạch tâm trưởng lão.
Hỏa Vận Thần hiện tại cũng là hạch tâm trưởng lão Hỏa Hành sơn, thế nhưng quản lại là Hỏa Thánh Tử, nội sơn đệ tử, ngoại sơn đệ tử những chuyện này bên trong Hỏa Hành sơn.
Mà người này làm Hỏa Hành sơn thủ tịch đệ tử, không giống Tần Hiên loại kia, đối đãi như thủ tịch đệ tử.
- Hỏa Vận Thần, ta không có rảnh đánh cờ với ngươi.
Ngũ Hành Kiệt giờ phút này nào có nhàn tình nhã trí.
Hắn tới nơi đây cũng không phải vì học đòi văn vẻ cùng người Hỏa Hành sơn, mà là đến chất vấn.
Ngũ Hành Kiệt trôi nổi giữa không trung, nhìn Hỏa Vận Thần, lạnh mặt nói:
- Ta lại hỏi ngươi, bên trong Hỏa Hành sơn của ngươi có phải tuyển nhận một tên Hỏa Thánh Tử, tên là Mục Vân, người mang thiên hỏa?
- Thật có việc này!
Hỏa Vận Thần cười nói:
- Bất quá Mục sư đệ một mực ở trên của mình sơn phong, không thấy hắn xuất sơn, chẳng biết lúc nào thân quen cùng Kiệt huynh? Xem ra có hiểu lầm gì đó đi.
- Hiểu lầm?
Ngũ Hành Kiệt cười lạnh nói:
- Chỉ ở trên sơn phong của mình?
- Được, Mục Vân ta có khả năng nhận lầm, Hỏa Vũ Phượng, ta tuyệt đối sẽ không nhận lầm.
Ngũ Hành Kiệt trầm giọng nói:
- Còn mời Hỏa huynh, mời lệnh muội Hỏa Vũ Phượng ra đây!
- Vũ Phượng?
Hỏa Vận Thần càng như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc.
- Vũ Phượng!
Hỏa Vận Thần chỉ dùng hồn lực quét qua, đã thân ảnh phát hiện Hỏa Vũ Phượng.
- Ca!
Cảm giác bại lộ, Hỏa Vũ Phượng cười ha ha một tiếng, phi thân mà đến, rơi xuống bên người Hỏa Vận Thần.
- Xảy ra chuyện gì, ngươi nói rõ ràng với ta!
Hỏa Vận Thần dùng hồn lực truyền âm.
Hỏa Vũ Phượng lập tức đem chuyện trước trước sau sau kể rõ ràng.
- Ca, chuyện này không thể trách Mục Vân, là Ngũ Hành Vân trước muốn giết người cướp của, mà Tần Hiên tiểu tử kia ăn cây táo rào cây sung.
Hỏa Vũ Phượng nhìn chằm chằm Tần Hiên bên cạnh Ngũ Hành Kiệt, lạnh lùng nói.
Tần Hiên bị Hỏa Vũ Phượng nhìn chằm chằm, ưỡn ngực, một bộ không thẹn với lương tâm.
- Tần Hiên, ngươi qua đây!
Nhìn thấy Tần Hiên, giọng nói của Hỏa Vận Thần nghe không ra hỉ nộ, bình tĩnh nói.
- Dừng lại!
Tần Hiên vừa muốn bước chân, Ngũ Hành Kiệt lại ra lệnh:
- Đứng ở chỗ này, ta cần ngươi làm chứng Mục Vân, người, có phải hắn giết hay không?
- Kiệt huynh, chuyện ta nghe tiểu muội nói rõ đại khái, Ngũ Hành Vân chết, tựa hồ không có quan hệ gì với Mục Vân, dù nói thế nào, Ngũ Hành Vân là cảnh giới Vũ Tiên cảnh lục trọng, Mục Vân cho dù mạnh hơn, cũng chỉ là Vũ Tiên cảnh nhị trọng...
- Ca ca ca, không phải nhị trọng, là ngũ trọng!
Cái gì!
Nghe được Hỏa Vũ Phượng làm sáng tỏ, Hỏa Vận Thần sững sờ.
Xảy ra chuyện gì?
Mấy ngày trước vẫn là nhị trọng, hiện tại đã thành ngũ trọng?
Tiểu tử này, tu vi là ăn bạo tạc hoàn một đường tăng vọt sao?
Thế nhưng cái này sao có thể!
- Mà cho dù Mục Vân là ngũ trọng, làm sao có thể giết được Ngũ Hành Vân, lục trọng cảnh giới đây? Hơn nữa lúc ấy còn có mấy tên đệ tử Ngũ Hành thiên phủ tại chỗ đó, Mục Vân vô luận như thế nào, cũng khó có thể làm được.
Hỏa Vận Thần vội vàng sửa lời.
Chỉ là vừa thay đổi lời, những đệ tử nghe nói trợn tròn mắt.
- Không đúng, trước đó Mục Vân trở thành Hỏa Thánh Tử, không phải Niết Bàn thập trọng, ngay cả Tam Chuyển chi cảnh cũng không có qua à?
- Ngươi còn không biết, nghe nói thời điểm chém giết Hỏa Thông Thiên, chính là cảnh giới nhất trọng.
- Đừng nói mò, không có qua mấy ngày liền thành cảnh giới nhị trọng.
- Nhưng bây giờ nói thế nào là ngũ trọng rồi?
Một đám đệ tử triệt để trợn tròn mắt.
Cho dù Linh Huyệt cảnh đề thăng cũng không có khả năng trong thời gian thật ngắn liền đạt được đề thăng khổng lồ như vậy nha.
Đây mới là một bước lên trời.
- Hắn có làm được hay không, chỉ có bản thân hắn rõ ràng, mà thiên hỏa trong tay, hắn có cái gì làm không được?
Ngũ Hành Kiệt lại lười nhác giằng co, mở lời:
- Ta có nhân chứng vật chứng, hắn có gì để nói? Chẳng lẽ nói đệ tử Hỏa Hành sơn các ngươi sẽ hãm hại chính người Hỏa Hành sơn các ngươi hay sao?
Ngũ Hành Kiệt đẩy Tần Hiên ra.
Tần Hiên ngược lại ngẩng đầu ưỡn ngực, một bộ ta nói đều sự thật, bộ dáng đường đường chính chính.
Nhìn thấy tư thái của Tần Hiên, Hỏa Vận Thần đành phải cười khổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận