Vô Thượng Thần Đế

Chương 981: Thời Gian Đình Chỉ (2)

Còn có bốn tháng, kiếm pháp này, nhất định cần tu luyện tới thất ấn.
Chỉ là Mục Vân biết thời gian của mình rất cấp bách.
Mà lại lần này vì che giấu tai mắt người, hắn đặc biệt lựa chọn một môn chưởng pháp từ bên trong võ các Hỏa Hành sơn - Phong Thiên Cường Chưởng.
Phong Thiên Cường Chưởng, đỉnh cấp Thánh kỹ, đối với hắn mặc dù thích hợp, thế nhưng uy lực cũng không quá để Mục Vân hài lòng.
Chỉ là, mục đích Mục Vân mượn võ kỹ là vì che giấu hắn muốn tu luyện một môn võ kỹ - Phần Thiên Lạc Ngọc Chưởng.
Phần Thiên Lạc Ngọc Chưởng, là Mục Vân trước kia đạt được trong một chỗ tuyệt địa tại thời điểm du lịch ngàn vạn đại thế giới.
Chưởng pháp, chỉ có tam thức.
Thức thứ nhất, Phần Thiên Nhất Chưởng.
Thức thứ hai, Lạc Hải Khiếu.
Thức thứ ba, Phần Thiên Lạc Tinh.
Danh tự ba chưởng, nghe rất khó chịu, thế nhưng ngay lúc đó Mục Vân nhìn thấy một chưởng pháp này cũng là cảm thấy âm thầm kinh hãi.
Năm đó nếu như kiếp của hắn trước khi đạt được thiên hỏa nhận được Phần Thiên Lạc Ngọc Chưởng, vừa lúc phối hợp cùng thiên hỏa, mới có thể phát huy ra uy lực rất cường đại.
Nhưng vũ kỹ này chính là Thánh giai, đối với hắn lúc đó, không tính là gì.
Nhưng đối với hắn giờ phút này, môn võ kỹ này lại rất quan trọng.
Phần Thiên Lạc Ngọc Chưởng, đệ nhất chưởng, Phần Thiên Nhất Chưởng, dùng chân nguyên ngưng kết chưởng ấn, giao phó uy lực thiên hỏa, quả nhiên có khí thế phong thiên, chủ yếu chính là cương mãnh.
Mà đệ nhị chưởng Lạc Hải Khiếu thì là giảng cứu mềm mại, lấy nhu thắng cương, lại tràn ngập tính bền dẻo.
Đệ tam chưởng Phần Thiên Lạc Tinh, chính là tương đương với kết hợp lại hai chưởng trước, cương liệt, lại liên tục không dứt.
Ba chưởng, có thể nói là đại biểu cho ba loại công kích khác biệt.
Đây cũng là nguyên nhân Mục Vân đến cửu trọng lựa chọn võ kỹ này.
Công kích cùng phòng ngự từ trước đến nay đều nên đi song song cùng nhau.
Sau khi Mục Vân long hóa, thân thể có thể xưng cứng cỏi.
Chỉ là thân thể lại cứng cỏi cũng cần thường xuyên rèn luyện tính bền bỉ. Cho nên Mục Vân lần này lựa chọn một môn pháp quyết luyện thể - Rèn Cốt Thánh Thể.
Cũng là cực phẩm bên trong Thánh giai võ kỹ.
Tam trọng cảnh giới, đoán cốt, đoán mạch, đoán thể.
Nghe rất khuôn sáo cũthế nhưng môn đoán thể pháp quyết này cũng là Mục Vân khi đến Vũ Tiên cảnh cửu trọng mới có thể bắt đầu tôi luyện.
Vũ Tiên cảnh cửu trọng, gặp phải đối thủ công kích, không chỉ là chân nguyên vũ kỹ công kích, càng sẽ vận dụng cả không gian cùng thời gian trì hoãn sớm tác hợp đến công kích.
Lúc này, thân thể nếu không có đến trạng thái hoàn mỹ, rất có thể đối thủ đánh ra một cái không gian lợi nhận, chính là mất mạng.
Còn có một môn pháp quyết quan trọng nhất, Mục Vân cũng bắt đầu tu luyện.
Mà môn pháp quyết này, Mục Vân lại chuẩn bị xem như thủ đoạn bảo mệnh để sử dụng.
Lần này, bước vào đến Vũ Tiên cảnh cửu trọng, lựa chọn bốn môn võ kỹ từ trong đầu của mình, Mục Vân càng lòng tin tràn đầy.
Mà Mục Vân cũng biết, hắn ỷ vào lớn nhất giờ phút này vẫn là Vạn Cổ Huyết Điển cùng Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí.
Nhất là cả hai kết hợp - Cửu Nguyên Huyết Luân.
Sức bộc phát là tập hợp tất cả nguyên lực thuộc tính tự nhiên, cùng với Vạn Cổ Huyết Điển phối hợp lực lượng long huyết. của mình
Cái này mới là thủ đoạn bảo mệnh chân chính của mình.
Lần này, thí luyện Ngũ Hành vực, Mục Vân ôm quyết tâm rất lớn.
Hắn tu luyện Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, cần Ngũ Hành thiên tài địa bảo, lôi, điện, huyết mạch, cùng với Tru Tiên Đồ thay thế, tám loại nguyên lực kết hợp, càng có thể chuyển hóa lực lượng cho nhau, đây mới là để Mục Vân coi trọng nhất.
Mà lại, Quy Nhất cũng nói cho hắn biết Tru Tiên Đồ trước mắt thay thế một nguyên lực, phong nguyên lực lượng.
Thế nhưng cho tới bây giờ, Mục Vân thật đúng là không có cảm giác gì đối với phong nguyên lực lượng.
Thực lực cường đại đề thăng, cần không chỉ là lĩnh ngộ, càng là kỳ ngộ.
Bắt lấy, một bước lên trời cũng không phải vấn đề.
- Dao nhi, Tâm nhi, Doãn Nhi, các huynh đệ tốt, chờ ta, rất nhanh, ta sẽ trở về, đến thời điểm đó, ta nhất định tự tay chém giết nghiệt đồ, báo thù cho Kiêu đệ.
Mục Vân nắm chặt song quyền, lần nữa xông vào chỗ sâu trong thảo nguyên.
Thực lực cường đại đến từ không ngừng tôi luyện.
Kiếp trước, khi còn là hài đồng, Mục Vân đã hiểu rõ một cái quy tắc - sâm lâm pháp tắc.
Hắn đi ra từ một mảnh núi rừng, không cha không mẹ, không huynh không bạn, dưỡng dục hắn là sói, hắn gặp qua quá nhiều huyết tinh tàn bạo, thời gian ăn lông ở lỗ, từ thời điểm hắn bắt đầu tập tễnh cất bước đã bắt đầu.
Cho nên về sau tại thời điểm hắn thành tựu tuyệt thế Tiên Vương, chính là trời sinh tính tùy tiện, đắc tội rất nhiều người.
Bởi vì hắn hiểu được, sâm lâm pháp tắc, mạnh được yếu thua, đối mặt địch nhân, ngươi không có thực lực, chỉ có thể bị ức hiếp, bị vũ nhục, cái gọi là tôn nghiêm, không đáng một văn tiền.
Cho nên, hắn chưa từng khuất phục.
Cho dù một khắc cuối cùng chết đi, hắn cũng tự bạo, đồng quy vu tận.
Trời sinh tính tùy tiện là bản chất của hắn.
Mà một thế này, hắn lại hiểu được ẩn nhẫn rất nhiều.
Mặc dù người ở bên ngoài nhìn, vẫn là tùy tiện, thế nhưng so sánh cùng hắn trước kia, quả thực đã thu liễm đi rất rất nhiều.
Năm tháng thời gian đối với võ giả cấp độ Vũ Tiên cảnh mà nói, vẻn vẹn một cái chớp mắt mà thôi.
Thế nhưng năm thàng này đối với Mục Vân mà nói, lại là đề thăng về chất.
Nắm giữ không gian pháp tắc cùng thời gian pháp tắc, võ kỹ hắn đủ khả năng thi triển, số lượng dần dần tăng nhiều.
Ngày sau đến Sinh Tử cảnh thất trọng, hắn đủ khả năng tu tập những võ kỹ cường đại kiếp trước, sẽ trở nên càng ngày càng nhiều.
Đến thời điểm đó, lại thêm võ kỹ cường đại bên trong Thần Không bảo động Tru Tiên Đồ, có thể càng đề cao thực lực mà mình có khả năng phát huy.
Năm tháng trôi qua, Mục Vân quay trở về tới Hỏa Hành sơn.
- Có thể nha, năm tháng thời gian, tu luyện ra dáng bốn môn võ kỹ.
Ngay tại giờ phút này, một tiếng cười hì hì vang lên bên tai Mục Vân.
- Bình thường thôi!
Thật ra Mục Vân cũng không phải rất hài lòng đề thăng của mình trong năm tháng qua.
Theo đạo lý mà nói, Diệt Sinh Thất Kiếm, hắn hẳn là có thể tu luyện tới thất ấn, nhưng bây giờ chỉ tu luyện tới ngũ ấn.
Tuy nói rất không tệ, nhưng khoảng cách với mình trước kia, chênh lệch nhiều lắm.
- Xem ra gần đây còn chưa đủ cố gắng.
Mục Vân lẩm bẩm, không ngừng chạy về phía Hỏa Hành sơn.
Mà lúc này giờ phút này, bên trong Hỏa Hành sơn, phía trên giữa không trung, lần lượt từng thân ảnh phá không bay tới.
Nhìn kỹ lại, những người kia thân mang phục sức, phía trên ống tay áo khắc lấy tiêu chí ngũ hành, chính là người của Ngũ Hành thiên phủ.
- Người Ngũ Hành thiên phủ tới đây làm cái gì?
Mục Vân cũng không để ý tới những người kia, tiến vào bên trong sơn môn.
Mấy tháng không có trở về, hắn cũng rất nhớ cơm Lâm di làm.
- Ừm? Đó là ai?
Nhìn thấy một thân ảnh vượt qua bọn hắn, một người dẫn đầu đám người Ngũ Hành thiên phủ nhăn mày lại.
- Là hắn!
Bên cạnh trung niên nam tử đầu lĩnh, một tên thanh niên quát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận