Vô Thượng Thần Đế

Chương 994: Bát đại hạch tâm (2)

Hỏa Trạch oán hận nói.
- Bát đại hạch tâm đệ tử?
- Ừm!
Hỏa Trạch gật đầu nói:
- Bát đại hạch tâm đệ tử, nổi danh nhất chính là ba người, Ngũ Hành Động Thiên, Ngũ Hành Ngọc Minh, Ngũ Hành Hóa Vũ, ba vị này là ba vị yêu nghiệt sinh trưởng ở Ngũ Hành thiên phủ, còn có năm vị, phân biệt là Tiên Nham các Thác Bạt Sơn, Thiên Thủy phái Trần Tư Minh, Kim Môn Lộ Viễn, cùng với Mộc Thần Tông Thanh Y, vị thứ năm, chính là Thanh Chu Ngọc vừa mới bị ngươi chém giết.
Nói đến chỗ này, ánh mắt Hỏa Trạch mất tưh nhiên.
Bát đại hạch tâm đệ tử, Thanh Chu Ngọc cảnh giới thấp nhất, nhưng cũng là Vũ Tiên cảnh bát trọng, mà trước kia càng là lão quái chém giết qua Vũ Tiên cảnh cửu trọng.
Thế mà một chiêu bị Mục Vân miểu sát, thực sự để người khó tin.
- Mộc Thần Tông Thanh Y sao?
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Trước khi đến, Sơn chủ có phân phó chúng ta, đệ tử Ngũ Hành thiên phủ, có thể giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu, đã như vậy, vậy chúng ta cũng không khách khí.
Nhìn hai người, Mục Vân lần nữa nói:
- Nơi này vô cùng hung hiểm, lấy cảnh giới Vũ Tiên cảnh ngũ trọng của các ngươi, rất khó sinh tồn, vẫn nên tận lực tìm đệ tử Hỏa Hành sơn chúng ta, ôm thành đoàn, mới có thể sinh tồn tiếp, hiểu chưa?
- Vâng!
Vừa dứt lời, bàn tay Mục Vân giương lên, hai đạo hỏa chủng bất ngờ xuất hiện trong lòng bàn tay.
- Đây là hỏa chủng ta dùng Tử Liên Yêu Hỏa ngưng tụ, thời khắc mấu chốt dẫn bạo nó, tương đương với một kích của võ giả cảnh giới Vũ Tiên cảnh cửu trọng, thời điểm đối mặt đối thủ không thể ngăn cản, dẫn bạo hỏa chủng, có lẽ có thể cứu vãn các ngươi một mạng!
- Tạ ơn Mục sư huynh!
Hỏa chủng do Thiên hỏa ngưng tụ, hỏa chủng bực này cường hãn đến mức nào, đương nhiên không cần phải nói.
Mục Vân có thể giao hỏa chủng cho bọn hắn, quả nhiên coi bọn họ thành sư đệ sư muội đối đãi.
- Người Ngũ Hành thiên phủ, đuổi đi đệ tử Hỏa Hành sơn chúng ta, Hỏa Hành sơn chúng ta, đương nhiên không thể vô thanh vô tức rời đi.
Mục Vân đạp mở bước chân, hướng về phía phương hướng Hỏa Trạch cùng Hỏa Lâm hai người nói tới.
- Mục sư huynh, cẩn thận!
- Ừm!
Nhìn phương hướng Mục Vân rời đi, hai người đứng tại chỗ, thu hỏa chủng vào.
- Còn may lần này Hỏa Hành sơn chúng ta có Mục sư huynh cường hãn, như thế nếu không lần này, sợ rằng sẽ bị người Ngũ Hành thiên phủ áp chế không kịp thở.
Hỏa Trạch cảm thán.
Hỏa Lâm nhẹ gật đầu, nói:
- Chúng ta bây giờ làm sao đây? Chẳng lẽ để Mục sư huynh một người đi đối mặt những người Ngũ Hành thiên phú kia?
Trầm tư một lát, Hỏa Trạch lần nữa nói:
- Chúng ta đi, cũng chỉ làm trở ngại chứ không giúp gì, cho nên nhanh đi tìm tìm đệ tử Hỏa Hành sơn chúng ta, liên hợp lại, Mục sư huynh nói không sai, chúng ta chỉ có ôm thành đoàn mới có thể để những đệ tử Ngũ Hành thiên phủ kiêng kị.
- Tốt!
Vừa dứt lời, hai người rời đi.
Thời khắc hai người rời đi, từng con Thôi Nhãn Lang không biết từ nơi nào lần nữa xông ra, hướng phía đi tới chỗ thi thể Thanh Chu Ngọc đã bị đốt thành tro bụi.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân tiến về hướng mà Hỏa Trạch, Hỏa Lâm hai người nói tới, quả nhiên, không bao lâu, phía trước có từng tòa cung điện bất ngờ xuất hiện.
Những cung điện này, nhìn qua không hề tàn tạ giống như chỗ hắn vừa mới ở lại tĩnh tọa, ngược lại mang theo một tia trang nghiêm túc mục, nhìn càng hoàn chỉnh không ít.
Mà giờ khắc này, bốn phía cung điện, lần lượt từng thân ảnh vừa đi vừa về tuần tra, đều là đệ tử Ngũ Hành thiên phủ.
Mà những người kia nhìn thấy đệ tử khác tới gần đại điện, bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh khu trục.
Thậm chí càng xa xôi, một ít đệ tử môn phái khác bởi vì không phục, bắt đầu phát sinh tranh đấu.
Chỉ là thực lực đông đảo những đệ tử đứng ở ngoại vi đại điện lớn đều ở Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, lục trọng, rõ ràng nhìn chính là thủ vệ.
Ngược lại bên trong tòa đại điện kia, mấy đạo khí tức như ẩn như hiện, nhìn rất cường đại.
- Nơi này không cho tiến vào!
Ngay tại giờ phút này, một hàng người tới gần đại điện, lại bị đệ tử trông coi bên ngoài cung điện ngăn lại.
- Không cho tiến vào? Đệ tử Ngũ Hành thiên phủ ngươi càng ngày càng càn rỡ, các ngươi có thể đi vào, chúng ta vì cái gì không thể tiến?
Đám người tới gần đại điện, cả người mang màu trường sam vàng sáng, xem xét chính là đệ tử Tiên Nham các
Một người cầm đầu, trường sam màu vàng, eo quấn tơ vàng, khí vũ hiên ngang, nhìn rất có vài phần tư thái bá khí.
- Trợn to mắt chó của các ngươi thấy rõ ràng, vị này là một trong ba vị Tiên Nham hộ pháp Tiên Nham các của chúng ta, Thạch Hiên Vũ Thạch sư huynh, các ngươi thấy rõ ràng!
Tiên Nham hộ pháp Tiên Nham các, chính là ba vị hạch tâm đệ tử xuất sắc nhất Tiên Nham các.
Danh khí Thạch Hiên Vũ, Mục Vân cũng nghe qua một chút, một trong tam đại đệ tử hạch tâm Tiên Nham các, cảnh giới Vũ Tiên cảnh cửu trọng, thực lực không tầm thường.
- Ta quản ngươi là Thạch Hiên Vũ hay Thạch Phá Thiên, ta cũng nói cho ngươi biết, trong này là một trong bát đại đệ tử hạch tâm Ngũ Hành thiên phủ chúng ta, Thác Bạt Sơn Thác Bạt sư huynh.
Người đệ tử kia vừa báo danh xong lại có một giọng nói khinh thường vang lên.
Thác Bạt Sơn!
Nghe đến lời này, những hạch tâm đệ tử Tiên Nham các tức giận không thôi.
- Lần này có ý tứ!
Nghe đến lời này, Mục Vân cảm thấy hào hứng.
Thác Bạt Sơn, tựa hồ trước kia cũng là Tiên Nham hộ pháp của Tiên Nham các, thế nhưng về sau tham gia Ngũ Hành thiên thi phủ luyện, ngoài ý muốn thức tỉnh kim thổ song thuộc tính, bái nhập đến Ngũ Hành thiên phủ.
Trước kia Tiên Nham hộ pháp gặp được Tiên Nham hộ pháp hiện tại.
Mà Tiên Nham hộ pháp trước kia tựa hồ nhìn qua mạnh hơn Tiên Nham hộ pháp hiện tại một ít.
Nghe được Thác Bạt Sơn cái tên này, đệ tử bên trong đội ngũ Tiên Nham các, một thân ảnh đi ra phía trước.
Người này chính là Thạch Hiên Vũ.
- Thác Bạt Sơn, không nghĩ tới thời gian qua đi mấy năm, ngươi cũng như những chuột nhắt Ngũ Hành thiên phủ không coi ai ra gì kia, trì tài ngạo vật.
Thạch Hiên Vũ vừa dứt lời, thế nhưng đáp lại hắn chỉ có trầm mặc ứng đối.
- Hừ, Thạch Hiên Vũ, ngươi ở bên trong Tiên Nham các là rất lợi hại, thế nhưng đến Ngũ Hành thiên phủ ta, cũng bất quá là bình thường, nói đúng ra, ngươi ngay cả bình thường cũng không tính.
Đệ tử kia đột nhiên nói:
- Không đúng không đúng, ta quên đi, ngươi ngay cả tư cách tiến vào Ngũ Hành thiên phủ ta cũng không có.
Nghe đến lời này, đệ tử sau lưng Thạch Hiên Vũ trừng mắt nhìn sang.
Thế nhưng Thạch Hiên Vũ lại là ngăn mọi người lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận