Vô Thượng Thần Đế

Chương 995: Ngũ Hành Hóa Vũ (1)

Tiến lên một bước, Thạch Hiên Vũ nhìn đệ tử kia, nói:
- Ta vốn không muốn so đo cùng ngươi, thế nhưng ngươi có thể vũ nhục ta, vũ nhục Tiên Nham các, không được!
Thạch Hiên Vũ vừa dứt, một tiếng ‘phịch’ vang lên.
Đệ tử Ngũ Hành thiên phủ đứng trước, sống lưng cong như con tôm, nước mắt cơ hồ chảy ra.
bên Trong toàn bộ Ngũ Hành tiểu thế giới, nếu luận công kích, Kim Môn không thể nghi ngờ là mạnh nhất không thể đỡ, thế nhưng bàn về phòng ngự, Tiên Nham các thì cường hãn nhất.
Nhưng khi lực lượng phòng ngự dùng để công kích, loại tổn thương kia cũng có thể xưng bạo tạc.
Đệ tử kia hôn mê té trên mặt đất, đệ tử khác thấy thế, nào còn dám ngăn cản.
- Thạch Hiên Vũ, ta nghĩ ngươi còn chưa hiểu, nơi này đã bị Ngũ Hành thiên phủ chúng ta chiếm cứ.
Ngay khi Thạch Hiên Vũ chuẩn bị bước một bước đạp lên cầu thang, một tiếng nói đột nhiên vang lên.
Nghe giọng nói kia, Thạch Hiên Vũ dừng bước, một thân ảnh đã xuất hiện trước người.
Mà thân ảnh kia đấm ra một quyền, nhàn nhạt kim mang (ánh sáng màu vàng) cùng hoàng mang (ánh sáng màu đất) giao hội, một quyền kia bộc phát xé rách không khí, hướng thẳng đến mặt Thạch Hiên Vũ đập tới.
Oanh...
Một tiếng nổ vang vang lên, hai thân ảnh, vừa chạm vào tức lui ra.
Thạch Hiên Vũ lui ra phía sau lại lần nữa quay trở về dưới bậc thang.
- Thác Bạt Sơn!
Nhìn thấy thanh niên dáng người kiện khang đứng thẳng trên bậc thang, sắc mặt Thạch Hiên Vũ triệt để trầm xuống.
Người này lúc trước cũng là hạch tâm đệ tử bọn hắn Tiên Nham các, nhưng bây giờ, lại hoàn toàn trở thành một đầu chó săn của Ngũ Hành thiên phủ.
- Bên trong tòa đại điện này có việc gì không thể lộ ra ngoài, Thác Bạt Sơn ngươi thủ tại chỗ này, không cho tất cả mọi người tiến.
- Không có bí mật gì!
Thác Bạt Sơn ngạo nghễ nói:
- Chỉ là ta phát hiện ra đại điện này trước, cho nên ta đương nhiên có quyền quyết định, ai có thể tiến, ai không thể tiến, Thác Bạt Sơn ta, nói mới quyết định!
- Quyền quyết định?
Thạch Hiên Vũ ha ha cười nói:
- Ngũ Hành thiên phủ ngươi không phải từ trước đến nay chỉ nói nắm tay người nào lớn, ai nói chuyện giữ lời? Hiện tại Thạch Hiên Vũ ta đến nhìn Thác Bạt Sơn ngươi đi vào Ngũ Hành thiên phủ đến cùng học được cái gì.
- Không biết tự lượng sức mình!
Nhìn thấy Thạch Hiên Vũ muốn cùng mình động thủ, Thác Bạt Sơn cười lạnh, xông lên.
Màu vàng kim nhàn nhạt cùng màu vàng sáng luân chuyển, khí thế toàn thân Thác Bạt Sơn tăng vọt.
Thạch Hiên Vũ dù sao cũng là hạch tâm đệ tử Tiên Nham các, thực lực cũng không tầm thường, hai thân ảnh nháy mắt giao thủ.
- Kim Cương Thánh Thể!
- Kim Thân Chiến Quyết!
Thạch Hiên Vũ thi triển chính là Tiên Nham các Kim Cương Thánh Thể bí tịch, chỉ thấy mặt ngoài thân thể hắn xuất hiện từng vết rách, cơ bắp hở ra, ngay cả thân thể lúc này cũng không ngừng gia tăng.
Biến hóa này rơi ở trong mắt Mục Vân, gây nên Mục Vân hứng thú.
Hắn gặp qua Thiên Thủy phái Vạn Hóa Nhu Thủy Quyết, hiện tại kiến thức đến Tiên Nham các Kim Cương Thánh Thể, càng cảm giác được không tầm thường.
Quan trọng nhất là, võ kỹ ngũ đại hạch tâm ngũ đại thế lực, có thể nói đi qua ngũ đại thế lực vài vạn năm tích lũy cùng lắng đọng, tổng kết ra.
Năm môn võ kỹ này ở trong mắt Mục Vân, nhìn qua so với công pháp võ kỹ ngang cấp của hắn kiếp trước tích lũy, vẫn còn địa phương xuất sắc.
Nếu như có thể kết hợp năm môn võ kỹ với nhau, khai sáng ra một môn công pháp ngũ hành.
Đáy lòng Mục Vân đột nhiên dâng lên một ý niệm như vậy.
Chỉ là hắn cũng biết, ngũ đại thế lực trong lúc lẫn nhau có thể nói cũng không thế nào đồng lòng, bất quá chỉ có thể tưởng tượng thôi.
Nếu thật có thể đoạt tới tay toàn bộ ngũ đại bí tịch ngũ đại thế lực, năm đó Ngũ Hành Đại Đế đã sớm làm.
Vậy bây giờ cũng không có khả năng tồn tại ngũ đại thế lực.
Giờ phút này, Thạch Hiên Vũ cùng Thác Bạt Sơn giao thủ, trở nên càng ngày càng bá đạo.
Thác Bạt Sơn tu luyện Kim Thân Chiến Quyết, không chỉ phòng ngự cường đại, liên đới công kích cũng trở nên càng thêm cường hoành.
Thạch Hiên Vũ dần dần sắp không chống đỡ được.
- Thác Bạt Sơn, đối với đồng môn ngày xưa, không xuống tay được sao? Không bằng ta đến giúp ngươi một tay, như thế nào?
Ngay tại giờ phút này, một tiếng nói trêu tức đột nhiên vang lên bên trong cung điện kia, ngay sau đó, hai thân ảnh đồng thời xuất hiện.
Một thân ảnh trong đó, Mục Vân không nhận ra, thế nhưng một thân ảnh khác, hắn lại cực kì quen biết.
Hỏa Vũ Phượng.
Nhìn thấy Hỏa Vũ Phượng, Mục Vân ngẩn ngơ.
Tiểu nha đầu này sao lại ở chỗ này?
Nam tử một thân lưu ly trường sam bên cạnh kia là ai?
- Ngũ Hành Hóa Vũ!
Nhìn thấy thân ảnh đột nhiên xuất hiện, Thạch Hiên Vũ lui lại một bước, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh.
Hắn vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra, Ngũ Hành Hóa Vũ sẽ xuất hiện ở nơi này.
- Thạch Hiên Vũ, không nghĩ tới đệ tử Tiên Nham các các ngươi, từng người trở nên rất kiên cường.
Ngũ Hành Hóa Vũ mỉm cười, lôi kéo bàn tay Hỏa Vũ Phượng bên cạnh, trên mặt lộ ra vẻ đắc ý.
- Hỏa Vũ Phượng, tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Nhìn thấy Hỏa Vũ Phượng, Thạch Hiên Vũ cũng rất kinh ngạc.
Chỉ là Hỏa Vũ Phượng ấp úng, một câu cũng nói không nên lời.
Ngũ Hành Hóa Vũ một chỉ điểm nơi cổ họng Hỏa Vũ Phượng, Hỏa Vũ Phượng mới mở miệng, bỗng nhiên ho khan một cái, quát:
- Thạch Hiên Vũ, ngươi chạy mau, liên hợp ngũ đại thế lực, Ngũ Hành thiên phủ lần này muốn đem tất cả chúng ta đều...
Một tiếng “bang” vang lên, Hỏa Vũ Phượng còn chưa nói hết lời, một tay Ngũ Hành Hóa Vũ đập vào trên bàn tay Hỏa Vũ Phượng, lập tức, Hỏa Vũ Phượng lần nữa nói không ra lời, chỉ ô ô ô hô không ngừng.
Thấy cảnh này, Thạch Hiên Vũ nào không rõ.
Hỏa Vũ Phượng bị bắt cóc.
Ngũ Hành thiên phủ muốn làm gì? Giết sạch tất cả mọi người bọn hắn sao?
Giờ khắc này, Thạch Hiên Vũ đột nhiên cảm giác, lần luyện tập này vốn chính có phần không bình thường, xem ra lần này, quả thực không bình thường tới cực điểm.
- Đi!
Thạch Hiên Vũ cơ hồ không kịp nghĩ nhiều, ẩn trốn.
Nhưng Ngũ Hành Hóa Vũ nào sẽ cho hắn cơ hội.
Nhìn thấy Thạch Hiên Vũ muốn rời khỏi, Ngũ Hành Hóa Vũ cười lạnh một tiếng, đánh ra một chưởng.
Nhất thời, một đạo chưởng ấn cực đại đập vào trước người Thạch Hiên Vũ, đẩy hắn lùi xa dù đã đón đỡ.
Trong chốc lát, một đạo thân ảnh thanh y xuất hiện bên cạnh Thạch Hiên Vũ, một chưởng nhu nhược, đánh ra.
Một tiếng “bang” lên, Thạch Hiên Vũ cố gắng tránh né đón đỡ một công kích kia của Ngũ Hành Hóa Vũ, chính là thời điểm kiệt lực, giờ phút này ăn thêm một chưởng, quả nhiên không có đường lui.
- Thanh Y!
Nhìn thấy người xuất thủ kia, Thạch Hiên Vũ chỉ cảm thấy mình mắc lừa. Không chỉ mắc lừa, càng là kế hoạch lớn.
Bát đại hạch tâm đệ tử Ngũ Hành thiên phủ lại có ba người ở chỗ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận