Vũ Động Càn Khôn

Vũ Động Càn Khôn - Chương 920: Trò vui

- Thành công rồi sao?
Vẻ mặt Lâm Động mừng rỡ nhìn Thôn Phệ Thiên Thi ở phía trước mặt, khi phù văn hình thành, hắn cảm nhận được rõ ràng có một sự liên hệ giữa hắn và Thiên Thi đã được sinh ra.

Lâm Động nhìn Thôn Phệ Thiên Thi với ánh mắt rực cháy, tâm thần khẽ động, hai mắt nhắm nghiền của Thiên Thi đột nhiên mở ra, trong hốc mắt đen ngòm đó dường như lóe lên sự sắc bén!

- Ha ha…

Lâm Động bật cười lớn, trên thế gian này chỉ có Lâm Động là có Thôn Phệ Tổ Phù, cũng chỉ có phù văn được tạo ra từ lực thôn phệ mới lưu lại được bên trong Thôn Phệ Thiên Thi. Nếu không, bất cứ sức mạnh nào xâm nhập Thôn Phệ Thiên Thi cũng bị lực thôn phệ nuốt chửng!

- Tuy Thôn Phệ Thiên Thi vẫn còn dùng được, nhưng cũng ở trong tình trạng nửa bị phế rồi!

Nham hiện ra, nhìn Thôn Phệ Thiên Thi rồi nói.

- Chỉ còn cách dùng Thôn Phệ Tổ Phù dần dần phục hồi nó thôi!

Lâm Động gật đầu, hắn cũng không mong chờ Thôn Phệ Thiên Thi phục hồi được đến mức thực lực cao nhất, cơm thì phải ăn từ từ, giờ có được nó hắn đã khá hài lòng rồi.

- Nhưng cho dù Thôn Phệ Thiên Thi ở trạng thái nửa phế, cho dù là cường giả Tử Huyền Cảnh cũng khó lòng hủy diệt được nó!

Nham nói.

- Đương nhiên, đáng tiếc trạng thái của nó không tốt, lực công kích yếu đi khá nhiều, nếu không, dù là cường giả Tử Huyền Cảnh nó cũng có thể giết chết! Nhưng bây giờ thì… chỉ có thể đối phó cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn mà thôi!

Lâm Động cười khẽ, nói vậy thì cỗ Thôn Phệ Thiên Thi này có sức phòng ngự tương đương với cường giả Tử Huyền Cảnh, và lực công kích tương đương Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn… Đó là lực chiến đấu không tệ rồi!

- Tuy không thể giết chết một cường giả Tử Huyền Cảnh, nhưng với sức phòng ngự đó cũng không khó để giữ chân đối thủ.

Lâm Động cười, hiển nhiên dù là cường giả Tử Huyền Cảnh gặp phải một cái kẹo cao su đánh không chết mà cũng không thoát đi được, chắc là sẽ đau đầu lắm a?

Nham gật đầu, hắn cũng không phủ nhận điều đó, dù Thôn Phệ Thiên Thi ở trạng thái nửa bị phế nhưng dù sao cũng là thứ Thôn Phệ Chủ luyện chế ra để đối phó Dị ma!

Khống chế được hoàn toàn Thôn Phệ Thiên Thi rồi, Lâm Động trầm ngâm, tay nắm lại, tấm Hải đồ mua ở Đấu giá hội hiện ra. Tinh thần lực hắn lan tỏa ra, ghi nhớ lại tấm Hải đồ này. Mãi lâu sau hắn mới bất lực mở mắt ra.

- Quả nhiên không phải!

Vùng Hải vực đã ghi nhớ trong não không phải thứ Lâm Động cần kiếm. Xem ra muốn biết được vị trí chính xác của Lôi Đình Tổ Phù phải nhờ đến ngọn Ngân tháp kia rồi.



- Đành phải tìm cách khác thôi!

Lâm Động lẩm bẩm.

- Lần này Tà Phong Động Thiên có không ít người đến đây, từ hôm đó có thể thấy bên cạnh Tạ Diêm có lẽ có hai người ở cấp bậc Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn. Còn bản thân Tạ Diêm cũng là Sinh Huyền Cảnh Đại thành đỉnh phong, chỉ thiếu một bước là lên Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn…

Trận hình như vậy là rất mạnh, nếu không phải sức mê hoặc của Ngân tháp quá lớn thì có lẽ chẳng có mấy kẻ dám có ý đồ với bọn chúng.

Nhưng tiếc là trên thế gian chẳng có nhiều cái nếu như vậy. Tạ Diêm đã giành được Ngân tháp thì chắc hắn cũng biết đưa thứ đó ra khỏi đám lang sói trong Thiên Thương Thành không phải chuyện đơn giản.

Lâm Động có dự cảm, chắc chắn bọn Tạ Diêm sẽ không ở lại Thiên Thương Thành quá lâu. Tuy ở đây là địa bàn của Thiên Thương Các, ban đầu các thế lực kia có lẽ sẽ nể mặt Thiên Thương Các mà không ra tay, nhưng mấy ngày sau, có lẽ sẽ có người không nhịn được mà động thủ!

Đến lúc đó thì sẽ có trò vui rồi!

Nghĩ vậy, Lâm Động nhếch mép cười, nụ cười có phần thích thú trước sự đau khổ của người khác…

o0o

Mấy ngày sau đó, tuy Đấu giá hội đã kết thúc nhưng nhân khí trong tòa thành không hề giảm đi. Không ít cường giả vẫn ở lại, ánh mắt bọn họ đều nhìn về cùng một nơi: chỗ nghỉ chân của đoàn người Tà Phong Động Thiên!

Có thể thấy, không ít người thèm thuồng ngọn Ngân tháp trong tay Tà Phong Động Thiên!

Tuy nhiều người biết thực lực của bản thân mình, nhưng Thiên Thương Thành hiện giờ giống như một cái hang tràn ngập chó sói tham lam, còn Tà Phong Động Thiên thì chính là một con sư tử miệng ngậm thức ăn. Tuy đại uy rất lớn mạnh, nhưng so sánh lực lượng tương quan thì có phần yếu thế!

Tạ Diêm cũng nhận ra tình hình này. Không thể không nói, bọn chúng cũng có một số thủ đoạn, chỉ trong một ngày đã mời không ít hộ vệ thực lực cường hãn với cái giá cao ngất, rõ ràng là để phòng bị…

Với hành động đó, những đại thế lực ở lại Thiên Thương Thành chỉ bàng quan đứng nhìn. Những sự trợ giúp bên ngoài như thế sẽ chẳng có nhiều tác dụng vào những lúc quan trọng. Hơn nữa, ai dám chắc trong đó không có kẻ có ý đồ tạo phản? Đến lúc đó Tà Phong Động Thiên sẽ càng thêm hỗn loạn!

o0o

Trong một tòa lầu các, Lâm Động ngồi bên lan can, nhìn về hướng Bắc thành, khẽ cười, nói:

- Sắp động thân rồi nhỉ?

Cùng lúc ấy, trong một khu đình viện, sắc mặt Tạ Diêm tối tăm chầm chậm đứng lên. Hắn nhìn một lượt các cường giả của Tà Phong Động Thiên, cuối cùng dừng lại ở một thân ảnh gầy gò.

- Nếu đã vậy thì… cứ theo kế hoạch, chiều nay rời thành!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

o0o

Buổi chiều cũng rất nhanh đã đến, khi ánh mặt trời lệch về phía Tây, thần sắc Lâm Động bỗng nhiên thay đổi, đồng thời hắn cảm nhận được không khí của tòa thành cũng đột nhiên rung chuyển.

- Không nhịn được nữa rồi sao?

Lâm Động bất giác cười, sau đó hắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy phía Bắc thành đột nhiên có vô số tiếng xé gió, hàng trăm thân ảnh cùng lúc lao về phía đình viện kia.

Lâm Động đứng dậy, không nhìn cảnh tượng hỗn loạn đó mà nhìn về ba nơi có khí tức mạnh nhất, hiển nhiên đó có lẽ là quân chủ lực của Tà Phong Động Thiên!

- Phân tán lực lượng như vậy để khiến kẻ khác phân tâm sao?

Lâm Động khẽ nhướng mày, hắn nhìn thấy các đại thế lực nhằm vào Tà Phong Động Thiên cũng bắt đầu xuất động, vị trí bọn họ nhằm tới cũng chính là ba nơi có khí tức mạnh nhất kia!

- Ngân tháp không hề ở tay những kẻ đó, tất cả chỉ để đánh lạc hướng mà thôi!

Nham nói.

Lâm Động cười, có lẽ Tạ Diêm không thể ngờ, Nham đã bắt khóa chặt luồng năng lượng từ Ngân tháp, bất cứ quỷ kế nào của Tạ Diêm cũng vô dụng thôi!

- Để xem ngươi trốn được đến bao giờ?

Lâm Động khoanh tay trước ngực, ánh mắt đầy thích thú.

o0o

Lúc này Thiên Thương Thành đã vô vùng hỗn loạn, vô số cường giả như đàn thiêu thân bay qua bầu trời đuổi theo đám người Tà Phong Động Thiên, thậm chí một vài đại thế lực còn đuổi theo cả ba đám người có khí tức mạnh mẽ kia.

Cứ thể nửa tiếng sau thì tòa thành mới tĩnh lặng được một chút.

- Ngân tháp di chuyển về hướng Bắc!

Nham lên tiếng.

Lâm Động nghe vậy, nụ cười lập tức trở nên rõ rệt hơn, hắn huýt sáo rồi bay về hướng Bắc, ánh mắt rực cháy nhìn về phía xa, lẩm bẩm:

- Ta xem ngươi chạy đi đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận