Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1082: (Phần 9) Ba năm (1)

“Ừm.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Quả là một môn truyền thừa ghê gớm.”
“Lúc sinh thời, chủ nhân từng nói rằng: nếu muốn đạt được tới cảnh giới thứ ba, thì không được phép thiếu hụt dù là tâm linh hay nhục thân.”
Sanan nhìn Hứa Cảnh Minh: “Mặc dù ngươi đang theo đuổi con đường lực lượng Tâm Giới, nhưng nếu muốn lên được tới cảnh giới thứ ba, thì ngươi vẫn phải bỏ công sức cho phương diện tu luyện nhục thân.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Cảm ơn.”
“Ta cũng chỉ nghe thấy một vài câu nói vu vơ của chủ nhân mà thôi.” Sanan nở nụ cười ôn hòa.
“Ta có thể truyền lại môn truyền thừa này cho người khác không?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Ngươi đã có toàn quyền sở hữu quyển sách rồi, thì đương nhiên cũng có thể truyền lại nó cho người khác.” Sanan nói.
Hứa Cảnh Minh tỏ ra mừng rỡ.
Mặc dù hắn đã tiếp nhận toàn bộ truyền thừa, nhưng không thể nào tường thuật hay ghi chép những thông tin Cao Duy ở trong đó. Trừ phi hắn có thể tu luyện “Monhado” tới trình độ cực hạn, thì mới có thể viết xuống một bản truyền thừa.
Vì lẽ đó, cuốn sách đá này thực sự rất quan trọng!
“Trước khi qua đời, chủ nhân đã lưu lại tổng cộng mười bản truyền thừa, giao cho mười vị sứ giả.”
Sanan nói: “Vậy nên, ta suy đoán rằng môn truyền thừa này có lẽ đã được lưu truyền trong một phương vũ trụ này rồi.”
“Ta nghe nói rằng rất nhiều sinh mệnh Cao Duy đã từng tiến vào vũ trụ của bọn ta để tranh giành di sản của tiền bối Monhado.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Vì vậy, hầu hết những di sản của tiền bối Monhado đều đã bị cướp đi mất rồi.”
Sanan hiểu ra: “Cũng phải! Với địa vị của chủ nhân, thì cái chết của ngài ấy quả thực sẽ khiến cho rất nhiều sinh mệnh Cao Duy điên cuồng cướp đoạt di sản.”
“Trái quả vũ trụ trong không gian vũ trụ phụ thuộc này cũng chưa từng xuất hiện ở lãnh thổ tộc đàn nhân loại chúng ta.” Hứa Cảnh Minh cảm khái: “Ngay cả bộ truyền thừa này cũng chưa từng được ghi chép trong lịch sử tộc đàn của bọn ta.”
Thậm chí, không một ai trong tộc đàn nhân loại biết đến cái tên Monhado Hùng Ác.
Sanan khẽ gật đầu: “Có gì cần đưa cho ngươi, thì ta đều đã đưa hết cho ngươi rồi! Hiện tại. ta hoàn toàn không còn gì nữa! Ngay cả những thông tin về không gian Cao Duy mà ta biết… Sau khi trải qua ba kỷ Vực Sâu, chúng cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Sinh mệnh Cao Duy của tộc đàn các ngươi, mới là người biết được những thông tin mới nhất.”
“Về đi.”
Sanan mỉm cười nhìn Hứa Cảnh Minh: “Hiện tại, ta chỉ còn một mong muốn duy nhất, chính là được nhìn thấy ngươi trở thành sinh mệnh Cao Duy.”
“Sau khi ta trở thành sinh mệnh Cao Duy, ta sẽ đến báo với tiền bối Sanan.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy, hơi khom người: “Ngô Minh xin được cảm tạ tiền bối Sanan một lần nữa!”
Đối phương tặng toàn bộ truyền thừa “Monhado” và kho báu tích lũy được suốt nhiều năm trời cho mình, đây là một ân nghĩa lớn lao.
Hứa Cảnh Minh quay người rời đi.
Sanan nhìn theo xa xăm, cho tới khi Hứa Cảnh Minh rời khỏi mảnh không gian vũ trụ phụ thuộc này rồi, nó mới nhắm mắt tiếp tục chìm vào trạng thái ngủ say.
“Chủ nhân, cho dù đã trôi qua ba kỷ Vực Sâu, nhưng các sinh mệnh Cao Duy vẫn còn lưu truyền tên cua ngươi.”
Sanan nói thầm: “Ta tin rằng, ngươi nhất định sẽ trở về.”
Hành tinh trụ sở của Viện nghiên cứu Nguyên Sơ.
Vù.
Hứa Cảnh Minh xuất hiện tại đây.
“Ngô Minh?”
Tổng thư ký Hắc Thiên xuất hiện: “Sao cậu lại tới đây?”
“Tổng thư ký Hắc Thiên, tôi cần một nơi cư trú dài hạn tại hành tinh trụ sở.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Cậu đi theo tôi.”
Tổng thư ký Hắc Thiên nhanh chóng dẫn Hứa Cảnh Minh đi tới một vườn cây ăn trái, trong vườn cây ăn trái này có một tòa nhà ba tầng.
“Đây là tòa nhà duy nhất trong vòng bán kính trăm dặm xung quanh! Từ nay về sau, nó sẽ là của cậu.” Tổng thư ký Hắc Thiên chỉ vào tòa nhà này, nói.
Hứa Cảnh Minh quét mắt một cái, liền hiểu rõ toàn bộ mọi thứ trong khu vực này. Hắn có chút hài lòng, bèn vung tay về phía trước.
Khoảnh khắc tiếp theo, vùng không gian trước mặt Hứa Cảnh Minh trở nên vặn vẹo quỷ dị, phảng phất như đang chứa đựng vô số trái quả màu đỏ đen.
“Nhiều vậy sao?” Tổng thư ký Hắc Thiên giật mình nói.
“1 vạn quả vũ trụ.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu nói: “Hẳn là đủ để tộc đàn nghiên cứu và sử dụng trong một thời gian ngắn.”
“Xem ra cậu thu hoạch được rất nhiều.”
Tổng thư ký Hắc Thiên nhìn một vạn quả vũ trụ được để trong vùng không gian bị bóp méo này: “Chà, lô trái quả vũ trụ này trông lớn hơn khá nhiều so với lần trước, hầu hết đều có đường kính trên 2 cây số.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Đây đều là những trái quả đúng mùa thu hoạch.”
“Nếu như vậy, tôi sẽ tính cho cậu bình quân 20 triệu công lao cho mỗi quả nhé.”
Tổng thư ký Hắc Thiên mỉm cười nói: “Vậy vị chi là 200 tỷ công lao! Ấy chà, trong số chín vị cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ của tộc đàn chúng ta, thì chỉ duy nhất Xích Mông có nhiều công lao hơn ngươi.”
200 tỷ công lao?
Đối với sinh mệnh Đê Duy, đây quả là một khoản tài phú rất kinh khủng. Nhưng đối với sinh mệnh Cao Duy, cái này căn bản không đáng nhắc tới! Suy cho cùng, một chút tiền này vẫn còn lâu mới đủ để mua được một liên minh sao.
“Xích Mông nhiều hơn tôi sao?” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
“Xích Mông cũng từng gặp được cơ duyên.”
Tổng thư ký Hắc Thiên giải thích: “Ba ngàn sứ giả áo vàng và 22 sứ giả áo bạc là một trong những thu hoạch từ cơ duyên đó.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Theo như lịch sử, rất nhiều sinh mệnh Cao Duy đã từng chết tại vũ trụ này, Monhado là một ví dụ điển hình.
Chỉ cần nhận được một chút di sản của bọn họ, thì cũng đã có thể thu về một khoản tài phú kếch xù.
Đương nhiên, nếu muốn thu hoạch được di sản, thì cần phải có cơ duyên, cũng như phải có thực lực! Nếu như Hứa Cảnh Minh không chiếm được sự công nhận của Sanan, thì Sanan cũng không đời nào tặng toàn bộ gia tài tích lũy của chính mình cho hắn.
Xét về thực lực, Xích Mông cũng là một cường giả ngang ngửa Hứa Cảnh Minh.
“Cậu có cần bố trí cái gì trong chỗ ở của mình không?” Tổng thư ký Hắc Thiên dẫn Hứa Cảnh Minh đi vào trong nhà.
“Không cần, để tôi tự làm.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Tổng thư ký Hắc Thiên, nếu như sau này có việc gì, thì có thể tùy thời tới đây tìm tôi.”
“Vậy tôi không quấy rầy cậu nữa.” Tổng thư ký Hắc Thiên lập tức rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận