Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 211: Vô Đề
"Hệ thống, giám định năng lượng của đoá hoa màu lam." Sau khi Biên Duyên lấy bộ chuyển hoá năng lượng ra thì lập tức thả một đoá hoa màu lam vào trong.
[Tịnh Lam, một loại thực vật giúp gia tăng lực tinh thần, cấp R, loại thực vật này đã tuyệt chủng ở trên địa cầu từ lâu rồi.]
"Hệ thống, chúng ta có thể chuyển hoá năng lượng ẩn chứa trong Tịnh Lam vào trong cơ thể được không?" Hiếm khi nghe thấy hệ thống nhắc tới thực vật cấp R, nếu hiệu quả nâng cao lực tinh thần của nó thật sự mạnh mẽ như vậy thì không biết hôm nay cô hái được nhiều hoa như thế, liệu có thể giúp cô đột phá cấp bậc của lực tinh thần, sau đó mở ra phần ký ức bị ẩn sâu trong trí nhớ hay không?
[Có thể, năng lượng của Tịnh Lam sau khi được đưa vào hệ thống chuyển hoá năng lượng thì sẽ trở nên vô cùng tinh khiết, chỉ cần ba mươi đóa là ký chủ đã có thể nâng cấp bậc lực tinh thần của mình lên cấp ba, năm mươi đóa có thể nâng cấp bậc lực tinh thần lên bằng với cấp bậc dị năng của ký chủ.]
"Cấp ba trung cấp, đến lúc đó liệu tôi có thể phá vỡ phong ấn sâu trong trí nhớ hay không?" Điểm ấy mới là chuyện mà cô quan tâm nhất, cô luôn cảm thấy bên trong những ký ức thiếu sót của nguyên chủ có cất giấu một vài thứ, mà cấp bậc dị năng hiện tại của cô chính là cấp ba trung cấp.
[Thừa sức, lực tinh thần của người làm ám thị tâm lý với ký chủ còn chưa đạt tới cấp hai.]
"Chuyển hoá toàn bộ." Biên Duyên đếm đếm một hồi, hôm nay cô hái về khoảng sáu mươi đoá hoa màu lam, sau khi giữ lại vài đóa đặt vào trong tủ lạnh thì cô đã bỏ tất cả số dư còn lại vào trong bộ chuyển hoá năng lượng.
[Bởi vì số lượng của Tịnh Lam quá nhiều, khoảng cách cấp bậc của ký chủ đã tăng lên, xin ký chủ chuẩn bị sẵn sàng để tiếp nhận sức công phá mãnh liệt của lực tinh thần.]
[Bắt đầu trích xuất Tịnh Lam, bắt đầu chuyển hoá năng lượng…]
Biên Duyên khoanh chân ngồi trên thảm trước giường, khi nghe thấy âm thanh của hệ thống biến mất trong đầu thì một luồng hơi thở trong trẻo trong nháy mắt chui vào đầu cô, nhưng khi luồng hơi thở này càng ngày càng nồng đậm thì cô lại có cảm giác một nơi nào đó trong đầu mình đang không ngừng bị hơi thở lạnh lẽo đó bóp nghẹt.
Sức công phá của luồng hơi thở này càng lúc càng nặng nề, tuy sau mỗi lần nó rút lui thì cô đều thấy sảng khoái tinh thần nhưng cứ nếu duy trì mãi như vậy thì thật sự khiến người ta khó có thể tiếp nhận.
Đặc biệt là ở giai đoạn cuối, sau khi cấp bậc của lực tinh thần tăng lên thì trong đầu Biên Duyên càng thêm cảm nhận được rõ nguồn năng lượng của Tịnh Lam.
[Đã trích xuất xong Tịnh Lam, lực tinh thần của ký chủ đã được gia tăng lên cấp ba trung cấp, ngang bằng với cấp bậc của dị năng.]
Cùng với lời nói trong đầu vang lên, Biên Duyên không biết đã nằm sấp trên mặt đất từ khi nào chậm chạp bò dậy, chỉ là lúc này cả người cô đầm đìa mồ hôi, sắc mặt lại càng tái nhợt như tờ giấy.
Chẳng qua thứ khiến người ta để ý nhất vào lúc này chính là đôi mắt sắc bén như lưỡi dao kia, trong con ngươi đen nhánh như mực của cô kết đầy băng lạnh.
Sau khi cấp bậc lực tinh thần của cô tăng lên, những ký ức ẩn giấu ở sâu trong não bộ hoàn toàn không cần cô phải tự mình phá vỡ mà theo sự gia tăng của cấp bậc lực tinh thần, đoạn ký ức kia giống như màn hình TV phát lại toàn bộ hình ảnh một cách rõ ràng ở trong đầu cô.
Dưới chân núi mùa hè, ve kêu râm ran, dòng suối róc rách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận