Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 247: Vô Đề

Anh Năm nhảy sang một bên né đi, anh ta nhìn đống cỏ trên mặt đất bị dịch thể ăn mòn thì sự chán ghét trong mắt anh ta càng nhiều hơn.
Khi anh Năm đang phải tránh né những dịch thể màu đen của mấy sinh vật, lĩnh vực của Biên Duyên lặng lẽ bao trùm lấy chúng.
"Mau biến mặt đất xung quanh cứng lại, để bọn ta dễ đi kiếm người, nếu không..." Vừa dứt lời, Biên Duyên vung tay lên, đám tiểu quái xấu xí đang tấn công anh Năm nháy mắt bị Biên Duyên kéo ra khỏi đầm lầy.
Sau đó, cô bóp ngón tay lại, con tiểu quái xấu xí đó lập tức kêu la thảm thiết.
Những tiểu quái xấu xí còn lại thấy thảm cảnh của đồng loại bèn vội vàng chạy nhảy loạn lên trong đầm lầy.
Vân Tô nhìn Biên Duyên đứng bên cạnh với vẻ mặt bình tĩnh và mỉm cười, lúc này, anh bất ngờ phát hiện xung quanh cô phát ra một luồng ánh sáng khiến anh không thể rời mắt trong giây lát.
Tuy anh vừa rồi cũng phát hiện sự khác thường của con tiểu quái xấu xí này, nhưng khi anh chuẩn bị ra tay, Biên Duyên đã ra tay trước rồi, hơn nữa, nhìn vào hành động của cô thì dị năng của cô hẳn là thuộc loại năng lực khống chế hiếm có.
"Không hiểu sao, có thấy cục đất bên kia không? Nếu bọn nó không nghe lời, kết cục của mày sẽ như thế này." Biên Duyên nói với con tiểu quái xấu xí đang sợ hãi trước mặt, cô phất tay trái một cái, tảng đá anh Năm vừa tạo ra hồi nãy bị cô kiểm soát kéo đến trước mặt, sau đó cô vừa nhìn con tiểu quái xấu xí vừa nhẹ nhàng bóp tay, tảng đá lập tức vỡ thành cát bụi.
Oa a a...
Con tiểu quái xấu xí bị Biên Duyên nhốt trên bầu trời nhìn tảng đã bị cô bóp thành mảnh vụn thì sửng sốt một lúc, tiếp đó bắt đầu màn trình diễn vặn vẹo trên không trung.
Sau đó, nó vội vàng kêu oa oa với những tiểu quái xấu xí khác bên dưới.
"Tiểu Duyên à, cô chắc chắn chúng nó có thể hiểu ý cô sao?" anh Năm đến bên cạnh Biên Duyên, anh ta đúng là không nghĩ tới cô sẽ làm vậy.
"Chúng nó không hiểu, nhưng nó có lẽ hiểu." Biên Duyên hơi nhếch cằm lên, cô nhìn về phía con tiểu quái xấu xí đó, cô vừa nãy đã quan sát rồi, mấy con khác gần như đều vây quanh bảo vệ nó, khi nào nó tấn công thì mấy con khác mới tấn công theo, hơn nữa đôi mắt của nó cũng có linh tính hơn mấy tiểu quái xấu xí khác.
"Oa oa oa..." Sau đó, tiểu quái xấu xí vừa cẩn thận nhìn Biên Duyên vừa lấy tay chân ra hiệu kêu lên vài tiếng.
Ngay sau đó, Biên Duyên nhìn thấy mấy con tiểu quái xấu xí khác phía dưới tỏ vẻ muốn dẫn họ về phía trước.
"Các cậu đem bọn họ ra ngoài đi, tôi chờ ở chỗ này." Biên Duyên liếc nhìn Vân Tô bên cạnh và nói, cô sẽ không dẫn con tin vào hang ổ của chúng nó, nếu bọn nó phản bội sẽ rất phiền phức.
Sau khi bọn chúng đi vào, Biên Duyên tìm một tảng đá ngồi xuống, cô giơ tay kéo con tiểu quái xấu xí tới trước mặt, cô nhìn vẻ mặt mất mắt chuyển sang sợ hãi của nó vô thức mỉm cười.
Nhìn con tiểu quái xấu xí này quen rồi thì cũng không có xấu lắm, hơn nữa những cử chỉ và biểu cảm của nó cũng khá thú vị.
"Yên tâm đi, chỉ cần đồng đội của tôi đi ra ngoài, tôi chắc chắn sẽ không làm gì mày." Biên Duyên vừa nhìn nó vừa cười.
Tiểu quái xấu xí nhìn sinh vật hai chân trước mặt đang cười cười cảm thấy rất đẹp, nó đột nhiên trở nên im lặng, sau đó ngẩng đầu nhìn Biên Duyên một lúc rồi lại cúi đầu suy nghĩ gì đó, Biên Duyên quan sát sự thay đổi cảm xúc của nó mà khóe miệng cô vô thức nhếch lên.
Khoảng nửa tiếng sau, Vân Tô cùng anh Năm và mọi người đi ra từ đầm lầy lộ ra vẻ mặt không thể tin được, nhưng đằng sau bọn họ còn dẫn theo một sinh vật khác khiến Biên Duyên cảm thấy sinh vật đó rất mạnh.
"Vân Tô, đưa bọn họ ra khỏi khu rừng đi." Biên Duyên nheo mắt nhìn họ hỗ trợ những người bị thương đi lại, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận