Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 278: Vô Đề
Cô nói với Vân Tô đứng bên cạnh, anh trao đổi với dực thú. Con dực thú kêu lên một tiếng, đám dực thú bay bắt đầu đưa đám người họ đáp xuống gần của mỏ năng lượng.
“Trong đó là mỏ năng lượng.” Biên Duyên nhảy khỏi lưng của dực thú, cô đứng cửa động giải thích với Vân Tô đã đặt chân xuống đất.
“Mọi người vào đó thôi.” Vân Tô xoa đầu dực thú, bảo chúng đi đâu đó rồi quay lại, bước tiếp theo anh dẫn nhóm người vào mỏ năng lượng Biên Duyên đã nói.
Đúng như lời Biên Duyên nói, mỏ năng lượng này cực kỳ khổng lồ. Bọn họ theo mạch nước chảy đi vào bên trong, cuối cùng họ cũng thấy được tinh thạch năng lượng sáng lấp lánh trên vách đá sau nửa tiếng đồng hồ đi bộ.
Ở đây vẫn còn ngoài vùng của mỏ quặng, nên tinh thạch năng lượng không dày và nhiều như Biên Duyên đã thấy. Tinh thạch năng lượng chỗ này rất thưa thớt, tuy vậy số lượng này đã khiến cho Đới Dân xúc động đến mức kêu lên sợ hãi rồi.
Với lại trước lúc họ bước vào động, người ghi hình trong đội đã bật máy quay phim lên. Người này thèm thuồng nhìn tinh thạch năng lượng xung quanh, cuối cùng anh ta vẫn phải đè lại sự kích động trong đáy lòng mà bắt đầu quay phim.
“Ngài Đới, chúng ta vào thôi.” Biên Duyên nhìn Đới Dân xoa xoa tinh thạch không muốn bỏ ra, cô đành thét lớn và nghĩ thầm, chỉ có nhiêu tinh thạch này mà anh ta đã không nể bỏ rồi, đến khi anh ta vào thấy đống tinh thạch năng lượng chi chít ở trong kia chắc phát điên luôn quá.
“Á tôi đến đây.” Đới Dân gỡ tinh thạch xuống thật cẩn thận, anh ta gói ghém trong chiếc khăn mình mang theo che chở bảo vệ như cục cưng rồi mới vội vàng đuổi theo bước chân của Biên Duyên.
Biên Duyên vẫn luôn mở phạm vi nhìn sang nhóm đội trưởng Vương, âm thầm cảm thán “Những người này không thẹn là người được lựa chọn, nãy giờ trong đáy mắt của họ trừ sự kích động hơi rục rích lúc ban đầu, hầu như tất cả đều bình tĩnh”.
“Chúng ta còn tiếp tục vào trong sao cô Biên?” Giọng của Đới Dân run rẩy vì quá háo hức. Dù sao lần đầu tiên anh ta nhìn thấy được một cái mỏ năng lượng đầy tinh thạch như vậy, anh không thể nào giữ được bình tĩnh là bình thường.
“Tuy chỗ này vẫn còn cách trung tâm mỏ một nửa đoạn, nhưng chúng ta đã có thể để một bộ phận người lại đào thu hoạch rồi.” Biên Duyên nghe vậy, cô đưa mắt nhìn thoáng qua đội trưởng Vương đang đi bên cạnh mình. Dù sao họ không thể vận chuyển hết toàn bộ mỏ năng lượng trong một lần được. Nhân lực chỉ có ngần ấy, không thể mang được hết tinh thạch thưa thớt ở bên ngoài về.
“Các cậu ở lại thu hoạch đi.” Đội trưởng Vương nghe cô nói thế lập tức sắp xếp người làm việc. Biên Duyên nghe trong giọng anh ta có chút khàn đặc, cô cũng đoán được người này không bình tĩnh như vẻ bề ngoài đâu.
----------
“Rõ!” Mọi người nghe lệnh anh ta, vội vàng bỏ balo xuống rồi họ cầm bao màu trắng đã chuẩn bị sẵn, bắt đầu thu thập tinh thạch.
“Tinh thạch năng lượng rất cứng, mọi người không cần phải cẩn thận như vậy đâu.” Biên Duyên thấy hành động của họ khá nhẹ nhàng, cô đành tiện tay nhẹ nhàng tách một viên tinh thạch năng lượng bên cạnh ra, viên tinh thạch này to bằng bàn tay đã nằm gọn trong tay Biên Duyên sau một tiếng răng rắc.
Những người khác thấy thế đều quay đầu nhìn đội trưởng của mình, dù sao nếu họ cứ thu thập tinh thạch theo cách cũ sẽ cần thời gian rất lâu để thu thập một viên tinh thạch.
“Thôi mọi người cứ nghe theo cô Biên nói đi, nhưng mà nhẹ tay...
Thôi bỏ đi.” Anh ta vẫn chưa nói hết câu đã thấy Biên Duyên vung tay phải, ném viên tinh thạch vừa gỡ khỏi đá vào túi đã chuẩn bị trước của một đội viên.
Biên Duyên hiếm khi thấy được sắc mặt của anh ta thay đổi, cô chỉ cười trừ nhún vai với anh ta rồi tiếp tục đi trước dẫn đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận