Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế
Chương 39: Vô Đề
Năm trăm suất trưa hôm nay, cô định làm thịt hầm đơn giản, đây là món cô học được chỗ bạn lúc ở kiếp trước, món làm không được chính tông cho lắm, nhưng cô cảm thấy mùi vị rất được, hơn nữa do lượng nhiều, cô không dùng hương bồ để buộc lại nữa.
Cắt thịt ba chỉ ngon thành những miếng dày hai cent ti mét xong đặt chỉnh tề, rồi cho nguyên liệu đã chuẩn bị xong từ trước vào trong nồi lớn, chuẩn bị hầm khoảng ba tiếng đồng hồ.
Trong lúc hầm thịt ba chỉ, Biên Duyên lấy cánh gà tối qua đã cho nguyên liệu hầm sẵn ra, do cánh gà quá lớn, cô cắt thành miếng để hầm.
Dầu sôi, Biên Duyên thành thạo cho miếng gà vào trong dầu, miếng cánh gà có một lớp bột mỏng dần dần vàng ruộm, mùi thơm bắt đầu bay ra từ cửa sổ, thu hút mấy đứa trẻ chốc chốc lại nhìn về phía xe.
Sau khi chiên lại lần nữa xong, Biên Duyên đặt miếng gà sang giá lọc bên cạnh để dầu thừa rơi xuống, cô thì cầm hoa quả tươi mới bắt đầu làm nước ép.
Lúc Biên Duyên đưa món ăn cho mấy cậu nhóc nhiệt độ miếng gà vừa chuẩn, ăn một miếng ngoài giòn trong mềm nước sốt thấm vị, mấy nhóc con ăn đến hài lòng, một miếng gà rán rồi uống một ngụm nước hoa quả, cảm giác này thực sự quá tuyệt vời.
Biên Duyên về đến nhà, sau khi chuẩn bị những nguyên liệu khác xong, cô lại bắt đầu luyện tập trong xe, chẳng qua vì không thu hút sự chú ý của người khác, cô chỉ có thể ngồi trên sô pha dùng kim thép tổ hợp chữ.
Đến thời gian bữa trưa, mùi thơm nồng của thịt và nước tương bay ra tứ phía, trước xe bán đồ ăn đã xếp thành một hàng dài, ai ai cũng nhìn chằm chằm vào cửa sổ xe miệng mỉm cười.
“Bữa trưa hôm nay là thịt hầm.” Biên Duyên nhìn mọi người cười mỉm, một hộp cơm, bên trên rưới đầy nước thịt, đặc biệt là trên miếng ớt xanh to như lòng bàn tay đặt một miếng thịt gần bằng miếng ớt, nhìn màu sắc tươi mới xen lẫn giữa thịt mỡ và thịt nạc đã không nhịn được nuốt nước miếng.
Người bên cạnh mua được bữa trưa xong đã không nhịn được muốn ăn liền đi về chỗ đất trống ngồi xổm xuống bắt đầu ăn, cơm thấm đẫm nước sốt thơm mềm vừa miệng, nuốt một miếng thịt hầm màu sắc tươi mới ngậy mà không ngấy, vào miệng thơm mềm, thêm ớt được ướp đặc biệt, vừa ngon vừa tốn cơm.
Mà trong đó có một số người đang xếp hàng nhìn bọn họ ngồi dưới đất ăn đến mức mồm đầy dầu mỡ vẻ mặt hài lòng, thực sự muốn đạp bọn họ một cái, đồng thời cũng không ngừng nuốt nước miếng.
Đợi rốt cuộc đến lượt bọn họ lấy được đồ ăn, nghĩ đến mùi vị vừa rồi bọn họ cũng không đi nữa mà giống những người khác ngồi xổm ở bên cạnh ăn từng miếng lớn, động tĩnh tạo ra lớn hơn nhiều so với mấy người trước đó, khiến mấy người đang xếp hàng ai ai cũng nhìn bọn họ với ánh mắt không thân thiện.
Đến tận lúc này bọn họ rốt cuộc đã hiểu tâm thế của mấy người vừa rồi, những cái khác không nói, nhìn đám người đang xếp hàng vừa nuốt nước miếng vừa cắn răng trừng mắt nhìn bọn họ, thậm chí còn mang dáng vẻ muốn tiến lên động thủ nhưng lại bởi vì lời nói cảnh cáo trước đó của bà chủ xe đồ ăn nên không dám ra tay, trong lòng thực sự vô cùng sảng khoái.
Mà Biên Duyên đứng bên cửa sổ bán đồ ăn, nhìn người ngồi xổm bên cạnh xe càng ngày càng nhiều, cô đang suy nghĩ có nên chuẩn bị cho đám người này vài chiếc ghế dài không, dù sao cứ để khách hàng ngồi xổm như vậy ăn cơm cũng không tốt.
Trong đám người đó có rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, bọn họ thường xuyên đến mua sau đó ngồi xổm xuống đất ăn cơm, hơn nữa đa số đều mua phần một người, có một lần Biên Duyên hỏi bọn họ sao không mang về thoải mái mà ăn, người đó trả lời khiến cô có ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận