Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 7: Vô Đề

“Ông chủ, sau này có thể tôi sẽ làm ăn lâu dài với anh, tôi không nói nhiều nữa, một viên tinh hạch nửa cân, được thì tôi lấy cả.” Cô sờ hai viên tinh hạch cấp hai còn lại trong túi, Biên Duyên từ từ mở miệng, trước đây lúc bán hàng ở chợ đêm cô cũng thường xuyên đi nhập hàng, vì vậy sẽ quyết định giá cả thấp nhất theo tình hình, với giá này cô đoán có thể sẽ thành công.
“Sau này thường xuyên lấy? Cô phải biết rằng thịt của biến dị thú cấp một không dễ nấu, chỉ sợ cô lỗ vốn.” Ông chủ im lặng một lúc rồi nhìn cô một cái, nuôi con cũng không dễ gì, đừng có đập hết cả tiền vào đây.
“Ông chủ yên tâm, tôi có cách nấu bí truyền của tôi, trưa nay làm xong sẽ mang một phần sang cho ông nếm thử.” Diên duyên nghe xong thì thiện cảm với ông chủ tăng lên không ít, người bán có lương tâm như vậy không còn nhiều.
“Nếu cô đã nói vậy thì tôi chỉ có thể chờ mong thôi, tổng cộng sáu mươi sáu cân năm lạng, cô đưa một trăm ba mươi viên tinh hạch đi, cô ôm con không tiện, cứ yên tâm gà rừng chốc nữa tôi sẽ mang cho cô.” Ông chủ nghe cô có cách nấu bí truyền liền nhấc gà lên cân, dù sao đối phương tự tin như vậy thì ông ấy cũng không nói nhiều thêm khiến người ta không vui.
“”Cảm ơn, làm phiền ông chủ nửa tiếng đồng hồ nữa mang qua cho tôi, tôi còn phải đi mua ít đồ nữa.” Biên Duyên nghe xong nụ cười trên mặt càng chân thành hơn, ông chủ này trông cao to vạm vỡ tưởng khó nói chuyện, nhưng thực tế lại là người tốt.
“Được, cô bận chuyện của cô đi, nửa tiếng sau tôi sẽ đưa hàng đến cho cô.” Ông chủ trả cho Biên Duyên bảy mươi viên tinh hạch xong thì nói.
“Làm phiền ông chủ, chốc nữa gặp lại.” Biên Duyên cười tạm biệt ông chủ rồi ôm con đi nhanh mua hết những gia vị và thức ăn chính cần dùng.
Lúc mua đồ, cô cũng tìm hiểu tình hình thị trường, theo giá mua, cô quyết định giá cả mở hàng ngày hôm nay.
Về đến nhà xe, Biên Duyên vừa chuẩn bị xong các loại gia vị, ông chủ bán thịt đã vác gà rừng gõ cửa sổ xe.
“Để ở đây đi, làm phiền ông chủ rồi.” Cửa đặt một chậu sắt lớn Biên Duyên vừa mua về.
“Cô bận đi, chốc nữa làm xong đồ ăn thì mang cho tôi một phần, đồng thời cũng chúc cô mở hàng đại cát.” Ông chủ đặt gà rừng xuống nói xong lời may mắn liền trực tiếp rời khỏi.
“Được, mượn lời may mắn của ông.” Biên Duyên cười nhìn ông chủ rời khỏi.
Thấy ông ấy đã đi xa, cô quay đầu hỏi An An, rồi đưa đồ chơi xếp gỗ vừa mua ở chợ bỏ ra sô pha cho cậu bé chơi, An An lần đầu tiên nhìn thấy đồ chơi vô cùng vui vẻ, thấy cậu bé chơi vui, Biên Duyên cũng yên tâm.
Sắp xếp cho con xong, cô chia gà rừng ra ôm vào trong phòng bếp ở đuôi xe bắt đầu bận rộn.
Bước đầu tiên chính là cho vào thiết bị chuyển hóa năng lượng thanh lọc chất thịt lấy năng lượng tinh khiết, ấn nút xong theo tiếng ầm ầm, Biên Duyên cảm thấy một luồng năng lượng khiến người ta cảm thấy thoải mái thông quan biển ý thức của cô bao trùm lấy đại não, sau đó lan ra khắp toàn thân, đáng tiếc chỉ là gà rừng biến dị cấp một, cảm giác thoải mái đó chưa được ba giây đã biến mất.
Chút năng lượng này cũng chỉ như là làm một lần SPA cấp tốc.
Thân thể thấy thoải mái hơn cô mở ra kệ lấy hàng, chỉ thấy được miếng thịt gà lôi lớn bên trong đã được cắt theo kích cỡ mà Biên Duyên mong muốn. Trong mắt người ngoài mà nói, bộ chuyển đổi năng lượng này chỉ là một cỗ máy chế biến thực phẩm đa chức năng, còn những thứ khác thì hoàn toàn không nhìn ra được.
Sau khi rửa sạch sẽ các miếng thịt gà, Biên Duyên lấy gia vị vừa mua bên ngoài ra, lần lượt bỏ gia vị vào bắt đầu tẩm ướp và xoa bóp nhẹ nhàng cho thấm.
Các miếng thịt gà được ướp xong, đem đi đậy kín thì Biên Duyên bắt đầu chuẩn bị lương thực chính của ngày hôm nay, một hạt gạo to bằng quả dưa hấu.
Lớp vỏ trấu vàng hơi sần sùi, nhưng sau khi bóc lớp vỏ trấu đó, lớp gạo trắng như tuyết bên trong sẽ lộ ra.
Đây là gạo biến dị của mạt thế, một hạt nặng 10kg, độ cứng cũng rất tốt, nếu như muốn nấu chín thì phải đập ra thành từng mảnh. Người bình thường sức lực đều không đủ để phá nó ra. Đương nhiên đây là một loại thức ăn biến dị sơ cấp, càng chứa nhiều tạp chất năng lượng sẽ càng ít, nấu không kỹ sẽ có mùi vị cay nồng cho nên bình thường người bình thường rất ít mua, dù sao thì chế biến cho ngon thật sự rất khó.
Mà những thứ này đối với Biên Duyên mà nói thì rất dễ dàng. Đặt nó trong bộ chuyển đổi năng lượng một dòng điện cực nhanh ngắn hơn cả con gà rừng chạy nhanh khắp người và những hạt gạo có kích thước vừa phải sẽ xuất hiện trên kệ hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận