Xe Mỹ Thực Di Động Của Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế

Chương 90: Vô Đề

Đến tối, trước khi mở bán cơm tối, Biên Duyên lại bắt đầu bận rộn, lát nữa cô phải nấu xong không ngư cho đám anh Dương, sau đó mới có thể chuẩn bị phần cơm mà cô đã đồng ý với Vân Tô được.
Cơ thể của không ngư cấp hai mềm dẻo, chất thịt lại tươi ngon, sở dĩ nó được gọi là không ngư bởi vì trong bụng nó trống rỗng, bụng của nó không phải dùng để chứa nội tạng mà là dùng để hô hấp.
Sinh vật biến dị kỳ diệu.
Biên Duyên chuẩn bị sẵn một con không ngư đã được xử lý sạch sẽ rồi để một nửa chuẩn bị mang đi hấp, nửa còn lại thì chế biến món cá viên, bởi vì trong cơ thể của nó chỉ có một cái xương chính nên nếu cô muốn nghiền nát thịt cá ra cũng rất thuận tiện.
Kiếp trước, cô đã nghiên cứu không ít món ăn, trong lòng cô đã thuộc làu làu cách làm mỗi một món ăn từ lâu rồi, chế biến cũng thuận tay.
Theo vầng thái dương dần nghiêng về phía tây, anh Dương mang vẻ mặt chờ mong đi về phía xe dã ngoại.
“Cô em à, tôi đến lấy đồ ăn đây!” Dương Địa Hải giơ tay lên gõ cửa sổ rồi nói.
"Canh cá viên, không ngư hấp, cá kho xắt miếng, để tôi cùng bưng qua giúp anh." Biên Duyên chỉ vào ba chậu sắt lớn bên cạnh, trong đó có một phần cá kho xắt miếng là cô cố tình làm thêm cho bọn họ.
"Đã làm phiền cô em rồi." Dương Địa Hải nhìn ba chậu sắt lớn, lát nữa lại có thêm một chậu cơm, nếu chỉ có một mình ông ấy thì quả thực mang đi không dễ, nhưng dù vậy thì hảo cảm trong lòng ông ấy với Biên Duyên càng tăng lên không ít. Cô em này không ngại khổ, một con cá mà nấu cho bọn họ tận ba món ăn, thật khiến người ta cảm động!
"Khách sáo làm gì, đi thôi." Biên Duyên đưa cho ông ấy hai cái chậu sắt, sau đó bản thân cô cũng bưng hai cái chậu còn lại đi theo sau.
Còn về vì sao cô lại làm ba món khác nhau thì ngoại trừ ba chậu của bọn họ ra, cô còn làm thêm cho Vân Tô một phần, mà trong đó, cô còn tặng cho nhà của Thu Ca một phần cá kho xắt miếng, cho nên bữa cơm này, cô dùng gần hai con không ngư.
Sau khi Biên Duyên bưng đồ qua cho Dương Địa Hải thì cũng không nán lại thêm giây nào mà trở về xe Món Ngon, bởi vì cô phải chuẩn bị mở chợ đêm.
Chờ Biên Duyên rời đi, sau khi Dương Địa Hải mở nắp ra, nhìn lượng thức ăn bên trong cũng mở to hai mắt, Biên Duyên tuyệt đối không chỉ làm cho bọn họ một con cá.
Đám người liếc nhau, trong lòng đều thầm thấy cảm động, định lần sau sẽ mang về cho mẹ con hai người một ít hoa quả đặc biệt trong rừng rậm.
Khi cả nhà Dương Địa Hải đang ăn uống vui vẻ thì xe Món Ngon của Biên Duyên cũng khai trương rất đắt hàng như mọi lần.
"Ha ha, bà chủ cho tôi mười phần cơm." Khi đến lượt của Triệu Khuyển, anh ta cười ngây ngô, nhìn Biên Duyên nói.
"Phần này là cho đại ca của các anh." Trong lúc Biên Duyên đưa mười hộp cơm ra, đồng thời cô cũng đưa thêm một hộp thức ăn nữa ra ngoài.
"Được thôi." Triệu Khuyển đón lấy mấy hộp thức ăn, trong lòng anh ta cũng vô cùng tò mò với mấy món ăn đặc biệt này, nhưng trên mặt cũng không để lộ ra.
Biên Duyên tiễn Triệu Khuyển đi và tiếp tục chiêu đãi những vị khách khác.
Vẫn như thường ngày, sau khi bữa ăn cuối cùng trong xe được bán xong, Biên Duyên vẫn lấy tinh hạch ra, sử dụng bộ chuyển đổi năng lượng để xua tan cơn mệt mỏi, nếu không buổi tối luyện công sẽ không có sức tu luyện.
Sau khi nghỉ ngơi, Biên Duyên bưng thức ăn còn nóng trên lửa xuống, sau đó gọi An An quay về cùng ăn cơm.
"An An ăn thêm nữa đi." Biên Duyên gắp miếng cá hấp không có xương vào bát của An An, món cá hấp này đã được chế biến đặc biệt để năng lượng bên trong không tiêu tán, sau khi cắn một miếng, năng lượng bên trong sẽ truyền đi khắp cơ thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận