Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 160: Tuồng mở màn

Diệc Thanh Thanh cạn lời, tức giận nhìn bọn họ nói: “Mọi người đều biết tôi bị người ta ghi hận sao?”
“Ha ha, còn không phải ư!” Lý Mộng Tuyết che miệng cười.
“Còn có một loại khả năng, chính là em quá thông minh, cô ta sợ bị em phát hiện.” Vân Cô Viễn cười an ủi cô.
“Đúng vậy, chính là như vậy!” Diệc Thanh Thanh làm như thật gật đầu, thành công được an ủi.
Ngay cả Vân Cô Viễn thông minh tuyệt đỉnh, chỉ số thông minh siêu cao ở trong mắt cô còn khen cô thông minh đấy!
Quả nhiên chỉ có người thông minh mới nhìn thấy được trí tuệ không bình thường của cô.
Sau khi trở về, bọn họ làm ký hiệu cho những món đồ dễ bị nhớ thương trong phòng.
Chỗ Diệc Thanh Thanh chủ yếu là lương thực và thịt khô ở phòng chứa củi.
Thịt cũng là cô lén lên núi bắt, từng miếng, đều rõ số lượng, có lẽ cho dù cô ta thèm cũng không dám trộm, quá rõ ràng.
Nhưng mà Diệc Thanh Thanh vẫn cất hết thịt đi, cô tính toán đợi bắt được trộm lại phơi khô tiếp.
Tiền giấy, cô cũng luyến tiếc làm mồi.
Kẹo điểm tâm trong rương, bị người ta cầm đi cũng không để được lâu đã hết, Diệc Thanh Thanh cũng luyến tiếc tiện nghi cho ăn trộm, chỉ có chưa mở túi đặt trong rương, còn lại bị cô cho hết vào không gian.
Lần đầu tiên Diệc Thanh Thanh phát hiện, hình như cô còn rất keo kiệt.
Cô thu dọn một lát, cho hết đồ vào trong không gian, trộm tới còn phát khóc.
Cuối cùng chỉ có lương thực làm mồi.
Nhưng mà như vậy cô cũng múc một bát gạo đầy ra, dùng kim châm từng hạt gạo, lưu lại lỗ thủng nho nhỏ.
Đợi tới ngày đó động tay động chân để ở mặt ngoài bao gạo, nếu có người muốn trộm, chắc chắn sẽ lấy trúng gạo bị chọc lỗ.
Nghĩ rất hoàn mỹ, chọc lỗ thì đúng là muốn mạng, Diệc Thanh Thanh chọc đến tay còn đau.
Haizz, bắt ăn trộm cũng không dễ dàng!
Mãi đến khi chọc một lát, cô đột nhiên phát hiện tiến độ thăng cấp kỹ năng may của mình đột nhiên tăng 1%.
Mới đầu cô còn tưởng là ảo giác, lại chọc thêm một lát, lại nhìn, rất tốt, lại tăng 1%.
Rõ ràng là cô không học kỹ năng may gì mà.
Lúc mới đầu, cô còn cảm thấy rất giả dối.
Mãi đến buổi tối cô học tiết may, mức độ chính xác của châm pháp tăng lên trên diện rộng, nhận được khen ngợi của bà Hoa, cô mới biết được dùng kim chọc gạo, còn có thể rèn luyện mức độ chính xác khi châm kim, thật sự là kinh ngạc vui mừng ngoài ý muốn.
Tính toán như vậy hình như còn rất có lời, cô chọc càng lúc càng hăng hái, thậm chí vốn chuẩn bị một bát, đổi thành hai bát.

“Khụ, nhìn xem, quả nhiên là cô ta không tới!”
Trong tiệc cưới, mấy thanh niên trí thức mới ngồi cùng một bàn, đã sắp ăn còn chưa thấy bóng dáng của Lưu Xuân Hạnh, Lý Mộng Tuyết và Tiền Lai Lai, Diệc Thanh Thanh châu đầu nhỏ giọng nói với nhau.
Hôm nay vì sáng tạo cơ hội cho người nào đó, mấy bọn họ sớm đã tới nhà người kết hôn xem náo nhiệt.
“Mấy hào tiền mừng, là có thể ăn ké một bữa cơm, sao cô ta có thể không tới được?” Diệc Thanh Thanh nói.
“Mau nhìn, thật sự tới kìa!” Tiền Lai Lai nhỏ giọng nói.
Lưu Xuân Hạnh tiến đến bàn thanh niên trí thức cũ, ngồi bên cạnh Thang Lan và Chu Diễm Hồng, còn nhìn thoáng qua bên đám Diệc Thanh Thanh, gật đầu cười với bọn họ.
Lý Mộng Tuyết nắm chặt tay: “Cô ta còn dám cười với chúng ta? Tên ăn trộm thối!”
“Đợi lát nữa xem cô ta còn cười nổi hay không!” Tiền Lai Lai thở hổn hển nói.
Diệc Thanh Thanh vươn tay vỗ mỗi người một cái, nói: “Bình tĩnh, bình tĩnh, ăn đồ ăn trước đã.”
“Đúng vậy, đã bỏ tiền, không thể chịu thiệt!” Tiền Lai Lai gật đầu.
Bàn ăn này ngoại trừ mấy thanh niên trí thức bọn họ ra, thì còn có mấy hương thân, tốc độ gắp đồ ăn không giống bình thường, món ăn đầu tiên vừa mới bưng tới, chỉ một lát còn chưa tới một nửa.
Vương Linh Linh im lặng ăn bánh bột ngô, liếc mắt nhìn ba bọn họ một cái, giữa bọn họ và Lưu Xuân Hạnh lại xảy ra chuyện gì?
Niên đại này, thực ra yến tiếc cũng không có gì ăn ngon, trên bàn 80% là các loại rau xanh xào, hơn nữa không có tí thịt gì, hương vị càng kém hơn.
Mỗi bàn chỉ có hai món ăn mặn, một món canh trứng gà mướp hương, một đĩa thịt heo khoai tây hầm cải thảo, miễn cưỡng có chút thịt.
Chủ nhà này còn tính là hào phóng, mỗi người có thể ăn hai cái bánh bột ngô thô, có thể ăn thật no.
Nhưng cũng không phải nói mỗi nhà thật sự không có chút thịt nào, bởi vì người quá nhiều, trường hợp này có thể khiến mỗi khách khứa không đói bụng trở về đã không tệ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận