Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 190: Nữ phụ tôi thì sao?

Nhưng mà chắc chắn không phải là vô duyên vô cớ, nhất định là trong chuyện này đã xảy ra chuyện gì đó.
Thực ra lúc này, trong lòng anh ta đã có chút suy đoán.
Chuyện khác người duy nhất anh ta làm hôm nay là chuyện kia.
Không biết rốt cuộc có phải hay không, cho nên anh ta không dám mở miệng hỏi.
Hỏi quá mức hơn nữa anh ta thật sự nói chuyện này trước mặt công chúng, chắc chắn sẽ có ảnh hưởng đối với thanh danh của anh ta, bởi vì chuyện này không phải anh ta làm sáng tỏ thì hoàn toàn không có ảnh hưởng.
Nhưng không thể không hỏi, nếu không hỏi thím Đông Mai sẽ càng cảm thấy anh ta chột dạ.
Anh ta cũng không hối hận hôm nay nói những lời đó với Vương Linh Linh.
Thích thì không đến mức, chẳng qua điều kiện thích hợp mà thôi, ở bên cạnh cô ấy càng được nhiều hơn ở bên cạnh Cao Tiểu Hương.
Bản thân không nghĩ biện pháp, sẽ phải ở nông thôn này cả đời.
Anh ta đọc nhiều sách như vậy, chẳng lẽ phải giống đám nông dân cắm mặt xuống đất mỗi ngày, suốt ngày vì kế sinh nhai mà khổ cực làm việc ở ngoài ruộng như thế, vĩnh viễn bị nhốt ở đây sao?
Anh ta không cam lòng.
Những ý nghĩ này chỉ lướt qua trong đầu anh ta mà thôi, biểu cảm của anh ta tràn ngập nghi ngờ khó hiểu:
“Thím, có phải có hiểu lầm gì hay không?”
Hứa Đông Mai nhìn anh ta không để lộ ra chút sơ hở nào, đột nhiên cảm thấy người này đúng là đáng sợ.
Nếu không phải lúc trước Quế Hoa nhắc nhở hai vợ chồng bọn họ, hôm nay Tiểu Hương lại khóc lóc trở về, chính tai nghe được những lời anh ta nói, e rằng lúc này bà ấy sẽ cho rằng thật sự có hiểu lầm.
“Không có hiểu lầm, cậu và Tiểu Hương chỉ là bạn bè bình thường mà thôi, hiện giờ con bé phải đi xem mắt, hai người tránh có quan hệ thì hơn.” Hứa Đông Mai nói.
Bà ấy dám chắc Lư Tiên Tiến không dám thừa nhận lúc trước mình và Tiểu Hương là đối tượng của nhau.
Chỉ cần lúc này anh ta không thừa nhận, vậy chuyện của Tiểu Hương và anh ta lúc trước không giải quyết được gì, thanh danh vẫn giữ được, sau này sẽ chậm rãi thu thập anh ta.
Cứng rắn không được, dùng thủ đoạn mềm dẻo cũng đủ khiến anh ta chịu đủ.
Bắt nạt con gái của Hứa Đông Mai này, đợi coi!
Lư Tiên Tiến cúi đầu, vợ trưởng thôn là thật sự muốn Tiểu Hương phân rõ giới hạn với anh ta, nhưng anh ta thật sự không tiện giằng co:
“Rất xin lỗi, cho dù là có hiểu lầm gì, cháu cũng sẽ đi tìm Tiểu Hương nói rõ ràng.”
Sau khi nói xong thì có dáng vẻ rất lo lắng, thất hồn lạc phách rời đi.
Dù sao cũng không dám phủ nhận lời Hứa Đông Mai nói.
Đến lúc này Lư Tiên Tiến còn tưởng rằng chỉ là xảy ra ngoài ý muốn gì đó, có lẽ là cô ấy nghe người ta nói gì đó, với trình độ thích và mê luyến của Cao Tiểu Hương đối với anh ta, chỉ cần giải thích với cô ấy một chút, lại ra vẻ đáng thương thì có thể lừa gạt cho qua.
Thậm chí nếu thái độ bên Vương Linh Linh thả lỏng, anh ta có thể thuận thế xa cách Cao Tiểu Hương, còn bớt phiền phức.
Nhưng anh ta xem thường uy lực của lời đồn đại.
Khi mọi người làm việc đều không thể đi lại khắp nơi, còn không quá rõ ràng lắm, sau khi tiếng còi kết thúc công việc vang lên.
Mấy thím tiểu đội 1 và tiểu đội 2 lục tục đi lướt qua anh ta, nói mấy lời vô cùng khó hiểu.
“Nói ra thanh niên trí thức Lư này nên gọi là gì nhỉ?”
“Lư Hán Văn đi, nếu không sao giống Tô Hán Văn như vậy?”
“Chậc chậc, làm việc đúng là lề mề, vô dụng!”
“Này, cỏ ở chỗ đó còn chưa nhổ sạch, cẩn thận bị trừ công điểm đấy!”

Diệc Thanh Thanh nhìn thấy thế thì âm thầm buồn cười.
Trên đường trở về khu thanh niên trí thức Diệc Thanh Thanh nói với đám Lý Mộng Tuyết:
“Thím Quế Hoa nói lúc trước đồng chí Lư Tiên Tiến thích Cao Tiểu Hương, luôn xum xoe, trưởng thôn và vợ trưởng thôn sống chết không đồng ý, hiện giờ anh ta lại chuyển mục tiêu sang người Linh Linh. Trong nhà Linh Linh không cho cô ấy yêu đương ở nông thôn, hôm nay cũng từ chối anh ta, có phải người này chọn con gái chuyên chọn gia thế hay không? Thích đâu dễ dàng đổi đối tượng như vậy?”
Dù sao chuyện lúc trước đã truyền bá ra, trải qua tối nay, không chỉ mấy thím tiểu đội 1 và tiểu đội 2 biết, đến lúc đó có lẽ toàn thôn đều biết.
Cô ở bên thanh niên trí thức này nỗ lực, truyền lại tin tức này!
Bốn người còn lại lập tức hiểu, e rằng đây là cách nói của nhà trưởng thôn đối với bên ngoài.
“Nói không chừng thật sự là như vậy! Thân thích bên dượng tôi còn không phải là bị người đàn ông coi trọng quyền thế như vậy hại sao?” Tiền Lai Lai lắc đầu thở dài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận