Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 229: Hiệu quả an thần

Cô làm bộ lấy thùng gỗ ở phía sau cửa, thực ra là trong không gian ra: “Đổ vào đây đi, muộn nhất ngày mai chị cho các em đáp án, đến lúc đó chị đi đâu tìm bọn em?”
“Vẫn đến đầm lau sậy đi!” Tiểu Hổ Oa nhanh chóng đổ cá trong thùng vào, rồi chạy mất.
Diệc Thanh Thanh: “…”
Cô còn muốn nói chuyện, nể mặt mấy đứa có ý thức phòng bị như vậy, cho mấy viên kẹo làm thù lao mà!
Thôi, còn tiết kiệm được mấy viên kẹo.
Cô đóng cửa lại, nhìn kỹ!
Ôi má ơi, cá chạch thật mập!
Nhưng mà thoạt nhìn quá đáng sợ!
Chẳng qua không thể vội làm cá chạch mới bắt, cô để thùng ở chân tường, cho chúng nó ở đó phun bùn.
Diệc Thanh Thanh trở về phòng, lấy mạnh mẽ dưỡng nhan an thần hoàn đánh dấu được lúc sáng ra.
Hiệu quả của viên dưỡng nhan hoàn mạnh mẽ trước gần như sắp hết, vừa vặn có thể thử chức năng của viên thuốc này.
Hiệu quả an thần chính là tăng cao chất lượng giấc ngủ và tăng lực tinh thần, cái trước một viên chỉ có thể có hiệu lực trong bảy ngày ngắn ngủi, cái sau hiệu quả thong thả, cần uống nhiều lần nhưng là vĩnh cửu.
Chẳng qua trình độ cụ thể là gì, còn cần Diệc Thanh Thanh tự mình thử nghiệm.
Vừa vặn tối qua cô ngủ không ngon lắm, lại hoạt động cả sáng, lúc này uống một viên có thể ngủ trưa một lát.
Một viên to như vậy cô miễn cưỡng nhét vào trong miệng, quai hàm phồng lên nhai một lát.
Ở giữ socola đen và socola sữa bò lại thêm một tầng vị giòn, như là quả hạch, nhưng không biết là quả hạch gì.
Chỉ có điều ăn ngon một cách kỳ lạ.
Ăn xong Diệc Thanh Thanh vẫn cảm thấy không có thay đổi gì như khi uống dưỡng nhan hoàn mạnh mẽ.
Mãi đến khi cô lau mặt trèo lên giường, đầu vừa chạm vào gối đầu, nhắm mắt nghĩ an thần là kiểu an thần như thế nào, thậm chí còn chưa nghĩ được một câu hoàn chỉnh hơi thở đã dài hơn.
Không lâu sau Diệc Thanh Thanh mở mắt.
Lần này tỉnh lại rất khác biệt.
Thường ngày khi tỉnh lại sẽ mệt đến mức không mở mắt ra được, mơ mơ màng màng, còn có cảm giác muốn ngủ tiếp, bởi vì đồng hồ sinh học tỉnh, dựa vào ý chí để bò dậy.
Hay là khi tỉnh lại rất tỉnh táo, nhưng trên thực tế cả đêm hôm qua đều cảm thấy không ngủ say, dường như trong đầu còn đang suy nghĩ chuyện này nghĩ một lát trời đã sáng.
Hai loại tình huống trên còn là khi ngủ lúc tối.
Thường ngày Diệc Thanh Thanh không phải mỗi ngày đều ngủ trưa, không có đồng hồ sinh học gì đáng nói.
Nhưng mà không có đồng hồ báo thức đánh thức cô, bình thường ngủ ít nhất phải ngủ hai ba tiếng, luôn ngủ quên, ngủ đến đầu váng mắt hoa không chịu nổi mới tỉnh.
Nhưng hôm nay Diệc Thanh Thanh cảm thấy mình tự nhiên mở mắt ra, ngủ thật sự rất say, nhưng tỉnh ngủ không có cảm giác mệt gì, càng không có cảm giác choáng váng đầu óc vì ngủ quá nhiều, thần thanh khí sảng.
Diệc Thanh Thanh phân thần đến phòng học trong hình thức dạy học kỹ năng thi đại học nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, vậy mà cô mới ngủ nửa tiếng.
Cô xuống giường cầm lấy gương nhỏ trên bàn soi một lát, kiểm tra hốc mắt mình.
Trắng nõn sạch sẽ, quầng thâm mắt hoàn toàn biến mất, khí sắc rất tốt.
Như vậy có ý nghĩ ít nhất bổ sung một phần thiếu ngủ tối qua của cô trở về.
Cô nhìn ba lô hệ thống của mình, hiện giờ chỉ có một ý nghĩ.
Còn năm viên dưỡng nhan hoàn mạnh mẽ bản cũ trong tay!
Thật sự không thể đổi cũ lấy mới sao?
Thử hiệu quả của viên thuốc an thần xong, sao cô có thể chịu đựng nổi uống một viên dưỡng nhan hoàn mạnh mẽ?
“Hệ thống, một viên giảm giá bán cho mi 1 điểm đánh dấu có mua không?”
Hệ thống: …
“Haizz!” Diệc Thanh Thanh thở dài.
Thôi, nghĩ thoáng một chút.
5 viên này giữ lại vậy, nói không chừng sau này còn có lúc cần dùng gấp?
Nhỡ đâu lúc nào đó không còn hàng tích trữ, đồng chí Vân lại không ở bên, mấy viên này còn có thể dùng tới.
Cô chỉ có thể an ủi mình như vậy, cũng giấu năm viên này vào góc, đôi mắt không nhìn thấy sẽ không đau lòng!
Nhân lúc này dưỡng đủ tinh thần, đi học tập đi!
Cô lại “an tường” nằm trở về giường, vào hình thức dạy học kỹ năng trù nghệ.
“Ôn sư phụ, tôi muốn học làm cá chạch, ông biết làm không?”
Trong hiện thực có một thùng nguyên liệu mà, hiện giờ học thử nghiệm trong hình thức dạy học kỹ năng trù nghệ, lại đi ra ngoài thực tiễn, tránh cho lãng phí đồ ăn.
“Đương nhiên biết, nhưng mà hiện giờ ít người ăn cá này, phần lớn mọi người đều cảm thấy phí dầu, còn không có thịt, ban đầu ở Hải Thị tôi… Trên thực tế cá chạch này ấy à, có một câu nói rất hay thế này “chim ngói trên trời, cá chạch trong bùn” và “nhân sâm trong nước”, mỹ vị lại bổ dưỡng, có thể hấp, làm thịt kho tàu, hầm canh, hầm đậu hũ, còn có rán thành đồ ăn vặt…”
Ôn sư phụ giảng với cô.

Bạn cần đăng nhập để bình luận