Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 264: Vì sao lại nói như vậy

Khi cô muốn nói đương nhiên sẽ nói.
Mình cũng không dám đảm bảo mình không có bí mật gì?
Hiện giờ không dám nói là sợ khiến cô sợ.
Vân Cô Viễn không để lộ dấu vết nhìn thoáng qua rừng sâu không có một bóng người.
“Làm sao vậy?” Diệc Thanh Thanh thấy anh dừng lại, vừa hỏi vừa nhìn về phía anh đang nhìn.
!!!
Diệc Thanh Thanh run lẩy bẩy.
Dưới bóng cây có sườn núi như ẩn như hiện, điểm đánh dấu rất to trên sườn núi tuy Diệc Thanh Thanh chỉ nhìn một lần, nhưng lại có ấn tượng khắc sâu.
Đó không phải là bảo địa âm trạch đặc biệt náo nhiệt kia sao?
“A… A Viễn, lợn rừng này không phải là ở bên kia sườn núi đó đấy chứ?” Diệc Thanh Thanh kéo ống tay áo của Vân Cô Viễn, nhỏ giọng nói.
Vân Cô Viễn nhướng mày: “Vì sao lại nói như vậy?”
Mặt ngoài nhìn qua sườn núi kia không có chỗ nào đặc biệt, sao cô liếc mắt một cái có thể nhìn ra được khác biệt?
Chẳng lẽ…
“Em thấy anh dừng lại, còn liếc mắt nhìn bên kia, nên đoán.” Diệc Thanh Thanh nói.
Mình không thể nói, nơi đó không quá thích hợp đúng không!
Quan trọng nhất không phải thật sự không thích hợp, chủ yếu là cô tự mình dọa mình.
“Ừm, là phải đi bên kia, đi qua triền núi đó.” Vân Cô Viễn nhìn cô nói: “Nhưng mà vì không kinh động lợn rừng thường hoạt động ở khe núi phía sau triền núi.”
Khi nghe thấy nửa câu trước trong lòng Diệc Thanh Thanh trầm xuống, sau khi nghe được nửa câu còn lại, cô mới thở nhẹ ra.
Cũng may, không phải trực tiếp đi lên sườn núi.
Chỉ cần không đi thẳng qua nóc nhà của người ta, có lẽ là không mạo phạm đúng không?
Lúc này Diệc Thanh Thanh càng dán sát Vân Cô Viễn hơn, trong đầu đều là mấy thứ thần thần quỷ quỷ.
Vân Cô Viễn cảm nhận hình như cô khác với ngày thường, dường như là bắt đầu từ lúc thấy sườn núi kia, nhưng dáng vẻ của cô không giống nhìn thấy gì đó, hơn nữa lúc này nơi đó rất sạch sẽ.
Có lẽ là cảm nhận của cô tương đối nhạy bén!
Nhưng mà cô theo sát mình như vậy, còn rất đáng yêu.
Vân Cô Viễn đi một lát, cố ý dừng bước lại, Diệc Thanh Thanh vẫn luôn cúi thấp đầu không chú ý đã tiếp xúc thân mật với sau lưng anh.
Cho dù giây cuối cùng Diệc Thanh Thanh phát hiện ra không đúng nghiêng đầu đi, gương mặt vẫn trực tiếp dán lên sau lưng Vân Cô Viễn, cô nhanh chóng lùi về sau một bước:
“Rất xin lỗi!”
Trong mắt Vân Cô Viễn hiện lên ý cười, ngón tay dựng trước môi: “Xuỵt!”
Sau đó anh chỉ về phía trước.
Diệc Thanh Thanh chớp mắt, lập tức hiểu rõ, cô cẩn thận cất bước nhìn về phía trước.
Ở khe núi đó có một con lợn rừng da đen béo lùn chắc nịch đang đào đất!
Hình thể của con lợn rừng này cường tráng hơn con Lục Hướng Noãn bắt lúc trước nhiều, là một con thành niên, lợn rừng to ăn uống no đủ.
“To như vậy, có lẽ cây ở nơi này không chịu đựng nổi!” Diệc Thanh Thanh nhìn thoáng qua rồi nói.
Vùng này đều là rừng cây tùng, là loại cao thân cây thì nhỏ, muốn ném dây thừng lên cây treo lợn rừng to là không thể thực hiện được.
“Không sao, không được thì đào bẫy, một mình đào quá chậm còn phải lo lắng đề phòng. Biện pháp buộc dây thừng thấp khiến nó vấp chân bị nhốt trong bẫy của chúng ta, tránh cho nó chạy mất.” Vân Cô Viễn nói.
Không có lợn rừng bị chọc giận gặp phải chướng ngại chặn đường sẽ vòng qua, mà không phải tiến lên, nếu va chạm khắp nơi, lợn rừng da dày cũng không chịu nổi.
Diệc Thanh Thanh liếc mắt nhìn Vân Cô Viễn với vẻ nghi ngờ, đào bẫy còn cần tìm cô ư?
Một mình anh không làm được à?
“Lần trước thấy em đào bẫy không tệ lắm, giúp anh có được không? Đến lúc đó thịt heo chia cho em một nửa.” Vân Cô Viễn dịu dàng nói, giọng nói kèm theo ý khẩn cầu.
Diệc Thanh Thanh: “…”
Quá phạm quy, anh như vậy người nào nhẫn tâm từ chối anh?
“Em giúp em giúp được chưa!”
Dù sao cô không bị thiệt, còn được chia nửa con heo mà!
Hai người nhỏ giọng rời đi, vòng qua khe núi đi tới chỗ Vân Cô Viễn vốn định đào bẫy.
Bên này không có bụi gai bụi cây gì, ở phía dưới đỉnh sườn núi là một vùng cỏ hoang nhỏ.
Cách khe núi không xa, nhưng mà mặt hướng khe núi là sườn núi hơi dốc, Vân Cô Viễn nói lợn rừng ít từ chính diện đến đây hoạt động, thỉnh thoảng sẽ từ bên độ dốc bằng phẳng đến đây.
Hai người bọn họ dùng dây cỏ chặn bên kia, cắt phạm vi bắt đầu đào.
Bò từ nơi này lên trên một chút, là có thể thấy hết lợn rừng đang hoạt động ở khe núi, nhưng vì ở mặt trái núi đào hố cẩn thận một chút, cũng không bị lợn rừng phát hiện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận