Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 387: Điện ảnh

Ngay cả Diệc Thanh Thanh cũng nhân cơ hội mua ít đậu phộng hạt dưa.
Không chỉ bọn họ có tính toán như vậy, các hương thân cũng đang tính toán chuyện này.
Người có điều kiện không tốt, cũng tính toán đến lúc đó mang ít khoai lang khô ra ăn.
Đương nhiên đám nhóc là vui vẻ nhất, đặc biệt là đám nhóc do Hổ Oa dẫn dắt, hiện giờ bọn họ không phải đám nhóc bình thường, là đám nhóc có thể kiếm kẹo kiếm đồ ăn vặt!
Chạng vạng cùng ngày, Hổ Oa làm đại diện tới tìm Diệc Thanh Thanh nói nghiệp vụ, hỏi cô có thu cá chạch hay không, muốn đổi cá chạch rán.
Còn có quả dại hái trên núi, cũng muốn đổi cô ít kẹo.
Đương nhiên là Diệc Thanh Thanh không có khả năng không đồng ý, vẫn đổi theo năm ngoái.
Cá chạch đổi năm ngoái đã ăn hết, lại đổi thêm một ít tích trữ cũng tốt.
Quả dại để đó càng không sợ hỏng, hơn nữa cũng không tốn quá nhiều kẹo.
Đám nhóc vì có đủ đồ ăn vặt trong hôm xem phim điện ảnh, đều vô cùng liều mạng!
Trong chờ đợi của mọi người trong thôn, cuối cùng đội chiếu phim điện ảnh cũng tới.
Tổng cộng chỉ có ba người, mang theo thiết bị rất nặng, nhận được hoan nghênh nhiệt liệt của đại đội thôn Hưởng Thủy, trong đội lấy lương thực chiêu đãi bọn họ.
Bọn họ tới đại đội thôn Hưởng Thủy rất đúng lúc, mọi người làm nửa ngày là nghỉ.
Đợi người của đội chiếu phim kéo rèm sân khấu trên sân phơi lúa, đám xã viên đều nhiệt tình muốn giúp đỡ.
Nhưng mà thiết bị chiếu phim điện ảnh đều rất trân quý, không dám để nhiều người chạm vào như vậy, cho nên mọi người chỉ có thể vây xem.
Có hỏi hôm nay chiếu phim điện ảnh gì, có hỏi kế tiếp bọn họ đến đại đội nào.
Mấy ngày kế tiếp bọn họ nghỉ, còn có thể đến đại đội khác xem mấy lần.
Buổi chiều đám Diệc Thanh Thanh cũng đến sân phơi lúa xem náo nhiệt, lúc này đến còn hơi sớm, nhưng trên sân phơi lúa đã vô cùng náo nhiệt.
Nghe nói sẽ chiếu bộ phim “hồng sắc nương tử quân”.
“Sao có mấy người trông lạ mắt như vậy?”
Đám Lý Mộng Tuyết đứng trên sườn núi cao bên cạnh sân phơi lúa, có thể thấy rõ đám đông bên dưới.
“Có lẽ là thôn khác tới!” Diệc Thanh Thanh nói: “Buổi tối chúng ta ăn cơm tối sớm một chút, sau đó đến sớm chiếm vị trí, đến lúc đó e rằng càng có nhiều người hơn.”
Lúc này thực sự là quá náo nhiệt, còn hot hơn rạp chiếu phim ở đời sau.
“Đi thôi, chúng ta đi nhanh lên, ăn cơm lại đến. Tôi nghe nói lần này có đại đội khác tới, đều là thân thích có quan hệ tốt với đại đội chúng ta, lát nữa chắc chắn còn không ít người, đại đội gần đây đều nghỉ hôm nay!” Tiền Lai Lai mới xuống dưới hỏi thăm một vòng chạy về thúc giục bọn họ nhanh trở về ăn cơm.
Dù sao lúc này không có chuyện gì làm, ăn cơm sớm một chút cũng được.
Buổi tối còn ăn vặt, không sợ ăn cơm xong sẽ đói, mọi người đều nghe theo cô ấy, vội vàng rời đi.
Đợi bọn họ trở về ăn cơm tối sớm, mang theo đồ ăn vặt, cầm đèn pin, xách ghế con tới nơi này, quả nhiên trên sân phơi lúa càng có thêm nhiều người, rất nhiều các hương thân đều tới, còn có không ít gương mặt xa lạ.
Vị trí tốt phía trước màn sân xấu đã sớm bị người ta đoạt mất, lúc này trời còn chưa tối!
Bất đắc dĩ mấy bọn họ vẫn chọn khu đất bọn họ đứng lúc trước, vị trí nơi này cao một chút, tuy cách màn sân khấu hơi xa, nhưng tốt xấu gì cũng không bị người ta che mất.
Mấy bọn họ không bị cận thị, không sợ không thấy rõ lắm.
Bảy người xếp hàng ngồi ở đây, ngồi cao nhìn thấy được xa, lúc này phim điện ảnh còn chưa mở màn, đám người phía dưới đã trở nên ầm ĩ.
“Đại đội gần nhất đi tới chỗ chúng ta cũng phải mất mấy tiếng, đợi lát nữa xem xong còn phải đi về trong đêm tối, thật mệt!” Lý Mộng Tuyết cảm thán.
Bị nhiệt tình xem phim điện ảnh của mọi người thời đại này làm cho kinh ngạc, đời sau đừng nói là xem phim điện ảnh, cơm hộp đưa tới tận dưới lầu, còn ngại xa, lười đi lấy.
Diệc Thanh Thanh gật đầu, vừa cắn hạt dưa vừa xem náo nhiệt.
Có đứa bé chạy như điên, còn có người xách theo mấy cái ghế tới chiếm chỗ, có nam nữ trẻ tuổi nhân cơ hội này xem mắt, còn có người tiến lại gần máy chiếu phim xem xét, tán gẫu với nhân viên chiếu phim.
Theo màn đêm buông xuống, trời hoàn toàn đen lại, cuối cùng rèm trên sân khấu cũng sáng lên.
Sân phơi lúa ồn ào lập tức an tĩnh lại, cuối cùng phim điện ảnh cũng mở màn.
Đây là phim chiến tranh, chiến sự của tổ quốc đến bây giờ còn chưa hoàn toàn ổn định, người có kinh nghiệm chiến sự đến bây giờ cũng mới trên 40, ở đây có rất nhiều hương thân đều còn có những ký ức thảm thiết đau đớn đó, cho nên bộ phim này khiến người ta vô cùng cảm động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận