Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 463: Tổ diệt mồi

Ở trong phòng ngủ của tứ hợp viện mở tủ quần áo thay bộ quần áo làm việc, cô tính toán nhân lúc bạn cùng phòng còn ngủ say, xuống ruộng hái rau quả tươi.
Dưa leo chưa kịp hái đã già rồi, không thể ăn sống, nhưng dâu tây cà chua và dưa lê đang lúc chín, mỗi một quả đều no đủ mọng nước, vô cùng ngon miệng.
Đặc biệt là dâu tây, trong không gian không có chim đoạt đồ ăn, nhìn mỗi một quả đều tràn ngập cảm giác hưởng thụ.
Diệc Thanh Thanh cầm một gáo nước linh tuyền, hái một quả rửa một quả ăn một quả, dùng lực ý chí rất mạnh mới dừng lại được, không đến mức lần đầu tiên hái đã ăn sạch.
Hái xong để lại cây cuối cùng làm giống, cà chua và dưa lê cũng giống như vậy.
Cà chua to tưới nước suối còn tốt hơn cà chua trồng ở đất phần trăm của cô lúc trước, làm trái cây ăn cũng không tệ.
Chỉ ăn dâu tây và cà chua Diệc Thanh Thanh đã cảm thấy no, cuối cùng thực sự không ăn nổi dưa lê, chỉ có thể cho vào trong gian lưu trữ nguyên liệu nấu ăn để lần tới ăn.
Làm xong chuyện này, cô lại đến phòng để đồ tìm cây giống trong phần quà mừng năm mới.
Cô vốn định chia thành bốn nơi gieo trồng trong khu vực gieo trồng, một nơi gieo trồng lương thực rau dưa để nấu ăn, một nơi khác làm ruộng thuốc, gieo trồng dược liệu và hương liệu.
Hai nơi còn lại một nơi là vườn trái cây, đặc biệt trồng cây ăn quả, nơi còn lại thì đặc biệt trồng cây gia vị và cây thuốc.
Hiện giờ điểm đánh dấu của cô dư thừa nhiều, hoàn toàn có thể trồng tất cả những cây cần thời gian dài để phát triển và rào thêm rào tre gia tốc đến tốc độ trưởng thành là 1 năm.
Cho dù hiện giờ cô không cần nhiều hương liệu và dược liệu, nhưng bình thường đều là trưởng thành thời gian càng dài, hiệu quả càng tốt, trồng sớm một chút cũng tốt.
Cây ăn quả thì mỗi loại chọn hai cây trồng, ngoại trừ cây hạt dẻ, cây đào và cây hồng lúc trước, cô lại trồng cây lê, cây táo, cây hạnh, cây anh đào, cây lựu…
Ngoại trừ một số loại cây lúc này chưa phổ biến thì cô vẫn chưa có, vào ngày này sang năm, cô trên cơ bản thực hiện được tự do ăn trái cây, hơn nữa dùng nước linh tuyền tưới chất lượng của trái cây rất tốt.
Bận rộn trên ruộng mấy tiếng, khi gần tới giờ chuông báo thức vang mới bận rộn xong, sau khi cởi quần áo thì cô quay về ổ chăn.
Cho dù hôm nay không có chuông báo thức, mọi người cũng chỉ dậy muộn hơn thường ngày một chút.
Diệc Thanh Thanh rửa mặt xong thì tính toán đi hội hợp với các bạn nhỏ, đến bên ngoài trường học ăn cơm sáng.
Mấy bọn họ hẹn sáng hôm nay cùng nhau đi ra ngoài dạo phố ăn cơm, hơn nữa hôm nay cô còn phải đi gửi thư, gửi một lá thư khiến người ta thấp thỏm, lề mề một tuần mới viết ra.
Trước rừng cây giữa ký túc xá nam và nữ, bảy người hội hợp.
Bốn đóa Kim Hoa tay nắm tay, đồng chí Đại Kim Hoa hưng phấn nói: “Tổ bảy người diệt mồi, xuất phát!”
Ra khỏi cổng trường, mấy người đứng ở cổng trường, Tiền Lai Lai hỏi: “Chúng ta đi đâu dạo phố? Đi đâu ăn cơm?”
“Tôi biết tôi biết, phòng ngủ của chúng tôi có người ở Đế Đô, tối hôm qua hỏi thăm cô ấy Đế Đô có Tiệm Cơm Quốc Doanh nào ngon, cô ấy đề cử chúng ta đi thử mì trộn tương bên kia lò gạch thử xem, còn có thịt xiên ở bên cửa nam nữa!” Vương Linh Linh nói: “Nhưng mà hai nơi này cách hơi xa.”
“Không sao, chỉ có một ngày nghỉ, mọi người đi dạo phố ăn cơm dùng hết nửa ngày, nửa ngày còn dư lại thì bận rộn chuyện của mình. Không tính toán đi dạo nơi có cảnh đẹp tốn nhiều thời gian, đi dạo phố ấy à, ngồi xe bus đi dạo cũng giống nhau.
Hơn nữa khi chúng ta khai giảng, đồ nên mua đã mua đủ, cũng không thiếu gì nhiều. Hơn nữa gần Tiệm Cơm Quốc Doanh cũng có thể tìm được cửa hàng bán vật tư hàng ngày và thực phẩm phụ, không cần phải lo chuyện mua đồ, cho nên vẫn là ăn quan trọng nhất!”
Lý Mộng Tuyết không thèm để ý nói, mục đích tụ tập chính hôm nay là ăn một bữa, thả lỏng và khao mọi người đã học tập vất vả một tuần, còn chúc mừng cô ấy thành công thích ứng với tiếng ngáy của bạn cùng phòng.
Ở bên đám chị em tốt, cho dù là chuyện vô cùng nhàm chán cũng có thể chơi vô cùng vui vẻ.
Những người khác cũng không có ý kiến gì.
Thực ra hôm nay Diệc Thanh Thanh không có gì muốn mua, đợi buổi sáng bọn họ ăn cơm xong, lại đi gửi thư là được.
Ngay sau đó bọn họ đi đến điểm xe bus.

Bạn cần đăng nhập để bình luận