Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 485: Người đàn ông điên vì yêu

Những lời này vang lên, mấy người khác đều kinh ngạc nhìn anh.
Tuy Vân Cô Viễn vẫn luôn nằm trong tổ hợp bảy người bọn họ, hoạt động quần thể anh chưa bao giờ vắng mặt, nhưng mà ở trong mắt những người khác, anh và Diệc Thanh Thanh như hai cực đoan.
Diệc Thanh Thanh là có thể nói chuyện với bất cứ ai hai câu, trở thành bạn, Vân Cô Viễn thì vĩnh viễn lạnh nhạt.
Ở khu thanh niên trí thức hơn ba năm, mấy người khác trong tổ chức, ngoại trừ Diệc Thanh Thanh ra thì mấy người khác không dám nói mình là bạn với anh.
Luôn cảm thấy nếu không có Diệc Thanh Thanh, có khả năng Vân Cô Viễn không có hứng thú để ý tới bất cứ ai trong bọn họ.
Cho nên lúc này anh chủ động bày tỏ muốn mời cơm, thậm chí còn dễ nói chuyện hơn đồng chí Diệc Thanh Thanh cạy có tay nghề nấu nướng mà kiêu ngạo, những người khác đều hoài nghi có phải anh thay đổi thành người khác hay không.
“Đồng chí Vân, anh nói thật sao?” Trần Chí Hòa xác nhận lại.
Vân Cô Viễn gật đầu: “Thật!”
“Chúng tôi nhớ kỹ rồi nhé!” Quan tâm anh vì sao đột nhiên chủ động như vậy làm gì, có cơ hội nên nắm lấy.
“Đồng chí Vân đổi tính rồi sao? Núi băng nhiều năm bị cô che thành nước ấm, hơi nóng lan ra ban ơn cho chị em tốt ư?” Lý Mộng Tuyết huých nhẹ Diệc Thanh Thanh, cười nói.
Hình dung này của cô ấy, đúng là đặc biệt!
Sao Diệc Thanh Thanh biết vì sao Vân Cô Viễn lại dễ nói chuyện như thế?
Bỗng nhiên cô có cảm giác dạy đồ đệ chết đói sư phụ!
Là người có tay nghề đứng đầu trong đám đồng bọn, khi đám đồng bọn thèm ăn tay nghề của cô cô vẫn rất vui sướng.
Hiện giờ đồng chí Vân đoạt vui sướng của cô, cô hơi oán trách.
Chỉ có Tạ Thế Diễn cẩn thận suy nghĩ lại những lời mình mới nói, đột nhiên như hiểu ra được gì đó, lập tức nháy mắt:
“Đồng chí Vân, vậy chúng tôi không khách sáo đâu, rất chờ mong đến nhà các anh!”
Khi nói còn nhìn chằm chằm biểu cảm của Vân Cô Viễn, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, khi anh ta nói xong câu này, trên gương mặt vạn năm lạnh nhạt của Vân Cô Viễn xuất hiện chút ý cười.
Tuy chỉ có một chút, nhưng với kinh nghiệm xem diễn nhiều năm của anh ta, Vân Cô Viễn tuyệt đối rất vui.
“Tôi cũng rất chờ mong.” Vân Cô Viễn nói.
Tạ Thế Diễn cảm thấy anh ta như nắm giữ được mật mã ăn cơm ké!
Không nghĩ tới đồng chí Vân bề ngoài lạnh như băng không chỉ không qua được cửa ải mỹ nhân, còn có đam mê như vậy, bỗng nhiên cảm thấy anh xa cách người ta vạn dặm bình dân hơn không ít.
Anh ta lén lút chia sẻ mật mã ăn cơm ké với Vương Linh Linh, Vương Linh Linh lại lén lút chia sẻ mật mã ăn ké với Tiền Lai Lai, Tiền Lai Lai lại truyền cho Lý Mộng Tuyết.
Diệc Thanh Thanh vốn dĩ không biết gì, cuốn sách màu vàng chỉ lấy Lý Mộng Tuyết là nhân vật chính, phải là tình tiết liên quan tới cô ấy, mới có hoạt động miêu tả tâm lý.
Tình huống khác miêu tả đã ít càng thêm ít.
Hoạt động tâm lý của mấy người khác dù ít dù nhiều cũng có một chút, nhưng không biết có phải vì mình và Vân Cô Viễn là phông nền hoàn toàn không có suất diễn gì trong nguyên thư hay không, hiện giờ suất diễn nhiều hơn nhưng hoạt động tâm lý vẫn không có.
Nhưng mà những lời này truyền tới tai Lý Mộng Tuyết, cũng được cô ấy dùng trong thực tiễn.
Cô ấy dùng phương thức khích lệ một đống với Vân Cô Viễn và Diệc Thanh Thanh xong, cũng nhận được sắc mặt tốt của Vân Cô Viễn, trong cuốn sách màu vàng mới kể rõ tiền căn hậu quả ra.
Diệc Thanh Thanh mặt ngoài chẳng hay biết gì nhưng thực ra biết rất rõ cũng rất khiếp sợ, quả thực không dám tin A Viễn nhà cô dễ dỗ như vậy!
Cô đột nhiên phát hiện, có phải là anh có chút yêu đến mù quáng giống với Lý Mộng Tuyết hay không?
Diệc Thanh Thanh một lời khó nói hết nhìn Vân Cô Viễn mấy cái.
Chỉ cần Diệc Thanh Thanh ở trong phạm vi tầm mắt của mình, Vân Cô Viễn sẽ luôn đặt một phần lực chú ý lên người cô nên đương nhiên phát hiện ánh mắt của Diệc Thanh Thanh, nghi ngờ hỏi cô:
“Làm sao vậy?”
Diệc Thanh Thanh lắc đầu: “Không có gì, em cảm thấy anh hơi đáng yêu.”
Ngốc có chút đáng yêu!
Cũng may cô là cô gái chịu trách nhiệm, nếu không với tính cách của A Viễn nhà cô, gặp phải người phụ nữ xấu xa còn không biết sẽ bị hố thành thế nào!
Điểm nào đó của A Viễn thực sự rất giống cha anh.
Chẳng qua ánh mắt của A Viễn tốt, coi trọng cô gái đối với tình cảm cũng thận trọng chân thành tha thiết như mình.
Có bạn trai yêu đến mù quáng như vậy thì có thể làm sao bây giờ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận