Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 490: Ba món đồ của mèo con 2

[Con đường dưỡng dục tỉ mỉ: Chăn nuôi cẩn thận, hiện rõ thiên phú, tuổi thọ của mèo rất dài, thấp nhất 20 năm, theo chủ mà chết, hóa thành miêu linh làm bạn ở u linh, vĩnh viễn đi theo.]
[Chăn nuôi tỉ mỉ phải biết: 1. Thức ăn thường ngày tùy chủ nhân, nhưng thỉnh thoảng cần chuẩn bị kỹ càng cơm tình yêu dành cho meo theo “công thức nấu ăn cho mèo đen trên đầu quả tim”, gia tăng ràng buộc và ăn ý của chủ và sủng vật, cùng với linh tính của mèo con, linh tính càng cao, năng lực bảo vệ càng mạnh; 2. Khi đến giai đoạn sinh nở cần chuẩn bị thuốc tránh thai cho nó, tránh thụ thai (mèo đực không cần thứ này), một khi mèo cái mang thai, thì không thể uống thuốc kéo dài tuổi thọ nữa; 3. Chín năm một lần cần uống thuốc tăng tuổi thọ cho mèo (tính từ khi sinh ra, lần đầu tiên là năm thứ chín sau khi sinh), như vậy tuổi thọ của mèo mới kéo dài đến theo chủ mà chết, tạo thành mối liên kết ràng buộc vào linh hồn, miêu linh vĩnh sinh, u minh làm bạn, trọn đời trọn kiếp đi theo.]
Quyển sách hơi mỏng, tổng cộng chỉ có nội dung như vậy, có hai tuyến đường chăn nuôi.
Khái quát chính là “cái gì cũng không mua nuôi tùy ý” và “cái gì cũng mua đào rỗng tiền bao nuôi”.
Nhưng mà nhìn thấy câu “tuổi thọ của mèo kéo dài, theo chủ mà chết, hóa thành miêu linh, làm bạn u minh, trọn đời trọn kiếp đi theo” xong, Diệc Thanh Thanh nói gì cũng muốn chọn loại thứ hai.
Một khi nuôi sủng vật, lo lắng nhất chính là chúng nó không làm bạn với mình được lâu, khi ly biệt sẽ khổ sở.
Cô còn chưa ôm Đại Phúc ra khỏi tấm card đâu, đều luyến tiếc nó chết đi.
Nhưng mà một khi chọn loại thứ hai, cái gì mà “đồ ăn dành cho mèo”, thuốc tránh thai cho mèo, thuốc tăng tuổi thọ cho mèo đều có đủ.
Đây là những chi phí lớn!
[Công thức nấu ăn cho mèo con yêu quý.]
[Giới thiệu: Lực sinh mệnh của mèo đen ngoan cường, thực đơn cũng rất nhiều, nhưng phần thực đơn này hợp với khẩu vị của nó nhất. Tỉ mỉ nấu cơm dành cho mèo theo thực đơn này, tâm trạng của mèo con sẽ càng tốt hơn, có lợi cho gia tăng ràng buộc, bồi dưỡng tình cảm và ăn ý giữa chủ và sủng vật, gia tăng linh tính cho mèo con.]
[Giá bán: 19 điểm đánh dấu.]
[Số lượng: 1.]
[Thuốc tránh thai cho mèo.]
[Giới thiệu: Uống vào có thể tránh thai 1 năm, dành riêng cho mèo.]
[Giá bán: 9 điểm đánh dấu.]
[Số lượng: Không giới hạn.]
[Thuốc tăng tuổi thọ cho mèo.]
[Giới thiệu: Uống vào có thể tăng lực sinh mệnh của cơ thể, có hiệu quả tăng tuổi thọ cho mèo, dành riêng cho mèo.]
[Giá bán: 99 điểm đánh dấu.]
Không tính “công thức nấu ăn cho mèo”, chỉ tính hai loại còn lại, cũng có ý nghĩa nếu cô chọn con đường chăn nuôi tỉ mỉ, mỗi năm phải dành 20 điểm đánh dấu lên người mèo.
Tương đương trong một năm có hơn nửa tháng là tích cóp đồ ăn cho mèo.
Hơn nữa đã mở ra thì không có khả năng quay lại, một khi bắt đầu nuôi thì càng không thể gián đoạn, nếu không số tiền bỏ ra lúc trước sẽ ném đá xuống sông.
Nhưng mà hiện giờ trên trăm điểm đánh dấu cho cô tự tin, cô vẫn có năng lực nuôi.
Có tiêu phí như vậy, những thiên phú của mèo đen mới có thể bồi dưỡng thật tốt ra, chân chính bảo hộ gia trạch.
Cho dù là nuôi ra linh vật có thể giúp xu cát tị hung cũng không lỗ, hơn nữa nó còn đáng yêu như vậy!
Kiếp trước ở bệnh viện, có khoảng 2 năm, mỗi lần cô được dì y tá đẩy đến dưới lầu bệnh viện phơi nắng, đều sẽ thấy được một con mèo hoang màu đen, lần sau gặp sẽ gầy hơn lần trước.
Thỉnh thoảng cô cũng mang theo ít đồ cầu xin dì y tá đút cho nó, nó dường như cũng biết cơ thể mình không khỏe, chưa từng tới gần cô, chỉ đứng ở phía xa nhìn, mãi đến khi cô được mang về bệnh viện.
Cho nên cô vẫn luôn rất thích mèo đen.
Vì bày tỏ quyết tâm nuôi Đại Phúc, Diệc Thanh Thanh nhân lúc mình có tiền, lập tức mua ba món đồ dành cho mèo, để trong ba lô của hệ thống, lập tức dùng hết 127 điểm đánh dấu.
Chuẩn bị đồ dành cho mèo xong, Diệc Thanh Thanh mới tắt giao diện của hệ thống.
“A Viễn, chúng ta đi thôi!” Diệc Thanh Thanh kéo tay áo của Vân Cô Viễn.
“Bận xong rồi à?” Vân Cô Viễn hỏi.
Diệc Thanh Thanh gật đầu, xoa bụng nói: “Đói bụng!”
Trong mắt của Vân Cô Viễn tràn ngập dịu dàng: “Vậy chúng ta đi ăn cơm trưa đi, giữa trưa muốn ăn gì?”
“Em muốn ăn cay, còn muốn ăn thịt!” Diệc Thanh Thanh chẹp miệng.
“Vậy chúng ta đi ăn…”
Hai người nắm tay, vừa trò chuyện lát nữa ăn gì, vừa ra khỏi Tử Cấm Thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận