Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 565: Không hổ là bốn đóa Kim Hoa

Bên nam sinh còn đang ngủ, hai đêm này là bọn họ phụ trách gác đêm trông hành lý, bọn họ nhanh chóng đánh thức mấy người.
Mấy người cầm hành lý, chen chúc đi xuống xe lửa.
Vương Linh Linh mới xuống xe lập tức thấy được đám người đứng ở chỗ trạm chờ, cô ấy vội vàng quay đầu nói với đám Diệc Thanh Thanh:
“Cha mẹ tôi và các dì đều tới, ở ngay bên kia, chúng ta qua đó đi! Cha mẹ tôi còn nói muốn gặp các cô, chiêu đãi các cô thật tốt nữa!”
Đám Diệc Thanh Thanh không có ngượng ngùng, vé xe mấy năm trước Diệc Thanh Thanh ăn tết về nhà, còn có tra thành tích thi đại học của mọi người, thậm chí vé xe tới Hải Thị lần này đều là cha Vương Linh Linh giúp đỡ.
Lúc trước Diệc Thanh Thanh cũng tự mình làm ít đồ ăn cho Vương Linh Linh mang về nhà, bây giờ sẽ gặp mặt bày tỏ cảm ơn một chút.
Rõ ràng là quan hệ giữa Vương gia và Tạ gia rất tốt, Vương Linh Linh không chút câu nệ chào hỏi, lại vui sướng giới thiệu chị em tốt của mình cho người nhà:
“Đây là Thanh Thanh, đây là Mộng Tuyết, đây là Lai Lai, còn có con nữa, chúng con là bốn đóa Kim Hoa! Thế nào ạ, giống với lúc trước con nói cho mọi người đúng không ạ, đều là những cô gái tuyệt hảo!”
Trong lúc nhất thời, Diệc Thanh Thanh, Lý Mộng Tuyết và Tiền Lai Lai đều có chút lúng túng.
Bốn đóa Kim Hoa gì đó, nói với trưởng bối vẫn có chút thẹn thùng.
“Ha ha, không hổ là bốn đóa Kim Hoa, người nào cũng rất xinh đẹp tài giỏi. Đều đừng câu nệ, mấy năm nay thực sự cảm ơn các cháu quan tâm Linh Linh! Đi theo các cháu học tập, con bé cũng tiến bộ không ít, còn thi đỗ đại học Đế Đô, bác trai thật lòng cảm ơn các cháu. Lần này tới Hải Thị, đều chơi vui vẻ đi, bác trai sẽ chi trả!”
Bác Vương thoạt nhìn không cười thì rất nghiêm túc, nhưng khi cười rộ lên thì rất ôn hòa.
Đứa con gái này của ông ấy, từ lúc kết bạn càng vui đến quên cả trời đất, ăn tết cũng không chịu ở nhà lâu hơn, muốn về nông thôn tìm các bạn chơi.
Cũng may mấy cô gái này đều là người có lòng hướng tới, ông ấy cũng rất thích.
“Đúng vậy đúng vậy, đều là đứa bé ngoan, tuy là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, nhưng thông qua thư của Linh Linh, đã sớm quen biết các cháu, đều là những đứa bé tốt! Bác gái thích nhất chính là cô gái nhỏ tinh thần phấn chấn bồng bột các cháu, nhìn là thấy thoải mái!” Bác gái Vương nắm tay người này, nắm tay người kia, cuối cùng nắm luôn cả tay con gái nhà mình và ba bọn họ vào trong lòng bàn tay, vui sướng vỗ nhẹ.
Quá mức nhiệt tình, đám Diệc Thanh Thanh đều ngượng ngùng.
Đặc biệt là bác gái Vương, nắm lấy tay bọn họ không buông, cứng rắn muốn kéo bốn bọn họ về nhà mình ở.
Bác trai Tạ và bác gái Tạ cũng không nhàn rỗi, thăm hỏi mấy người đàn ông.
Vốn tưởng rằng là bạn của Thế Diễn nhà bọn họ, thoạt nhìn cả đám tuấn dật bất phàm, vui sướng con trai nhà mình kết bạn được với mấy người bạn không tệ lắm, không có có một lòng vào chuyện hí kịch điện ảnh.
Không biết sao Thế Diễn không gửi thư về nói trước, cũng may trong nhà cũng đã thu dọn xong chỗ ở cho bọn họ.
Kết quả vừa hỏi lại là:
“Đây là Cao Ứng Hòa, là đối tượng của đồng chí Lý Mộng Tuyết. Đây là Vân Cô Viễn, là đối tượng của đồng chí Diệc Thanh Thanh. Đây là Trần Chí Hòa, là đối tượng của đồng chí Tiền Lai Lai.”
Hóa ra không phải là bạn của con trai, mà là đối tượng của đám bạn con dâu!
Trong lúc nhất thời tâm trạng phức tạp!
Bên này bác trai Vương và bác gái Vương còn đang mãnh liệt mời bọn họ đến nhà ở, thịnh tình không thể từ chối, Lý Mộng Tuyết và Tiền Lai Lai không biết nên dùng biện pháp gì từ chối, nên nhờ Diệc Thanh Thanh giúp đỡ.
Diệc Thanh Thanh có thể làm sao bây giờ, đành phải nghĩ biện pháp từ chối.
“Bác trai bác gái, chúng cháu không tới nhà làm phiền nữa, Linh Linh sắp đính hôn, hai người phải nhọc lòng nhiều chuyện lắm. Mộng Tuyết và Lai Lai đều là người Hải Thị, chúng cháu cùng đến nhà khách ở là được, còn có thể cùng nhau đi ra ngoài chơi, như vậy khá tốt.”
Muốn người ta hiểu rõ bạn thực sự không muốn đến, không thể chỉ lo uyển chuyển, cũng phải nói rõ ý nghĩ của mình, tránh cho người khác cảm thấy bạn đang khách sáo, tiếp tục mời bạn.
Quả nhiên nghe Diệc Thanh Thanh nói như vậy, cha Vương và mẹ Vương lập tức biết bọn họ thực sự không muốn đến Vương gia ở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận