Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 755: Liên hoàn kế

Diệc Thanh Thanh lập tức kêu “oa oa”:
“Mẹ, đau đau đau! Con chính là thích A Viễn, muốn tới gần anh ấy một chút mà, mỗi người đều có lòng yêu cái đẹp, năm đó mẹ cũng thèm nhỏ dãi sắc đẹp của cha, mới vứt bỏ một đống thanh niên tốt theo đuổi mẹ, dũng cảm theo đuổi cha con mà? Hiện giờ mẹ vẫn còn thích cái đẹp, con gửi ảnh A Viễn về nhà, mẹ lập tức coi trọng con rể này, vậy con còn khoog nhanh nắm lấy anh ấy trong tay? Con không chịu nổi sắc đẹp của A Viễn, đó đều là vì con là con ruột của mẹ, thích người đẹp trai giống mẹ! Đây là di truyền của gia tộc!”
Triệu Hương Lan: “…”
Vậy mà bà ấy phát hiện mình không có biện pháp phản bác, lời con gái nói thực sự không sai, lúc trước bà ấy cũng nhìn trúng gương mặt của lão Diệc không phải sao?
Cẩn thận hồi tưởng lại, lúc trước lão Diệc chuyện này không dám chuyện kia không dám, rõ ràng lén thích mình cũng không dám bày tỏ, còn để mình phải tỏ tình với ông ấy trước, tức muốn chết!
Lão già đầu gỗ!
Vừa nói như vậy thực sự là con gái giống mẹ, bà ấy tìm lão già đầu gỗ, con gái tìm cậu nhóc đầu gỗ.
Vậy con gái chủ động một chút, hình như rất bình thường?
Ai bảo Tiểu Vân quá thành thật?
Đối tượng ấy mà, quá ngả ngớn không tốt, quá thành thật cũng không được.
Chẳng lẽ thực sự là bà ấy suy nghĩ nhiều?
Con gái như vậy đều là giống bà ấy?
Triệu Hương Lan nghĩ một lát bỗng nhiên phát hiện mình bị con gái kéo đi lòng vòng, không đúng, bà ấy muốn hỏi con gái chuyện ở đây, chuyện này không phải là không có liên quan tới việc vượt rào.
Hơn nữa lúc trước tuy bà ấy thích dáng vẻ của lão Diệc, nhưng nhiều nhất là chủ động nắm tay, ôm một cái, sao có thể chưa kết hôn đã ở nhà người ta?
Quá kỳ cục!
Tuy chuyện này cũng có nguyên nhân là trước khi lão Diệc kết hôn ở ký túc xá của đơn vị, nhưng cho dù lão Diệc có nhà riêng, bà ấy cũng không đồng ý ngủ lại nhà ông ấy, huống chi vào ở còn coi như nhà mình?
Bà ấy kiên quyết không thừa nhận con gái giống bà ấy mới như thế, bà ấy chỉ yêu cái đẹp, nhưng là người rất tỉnh táo, không bị sắc đẹp làm cho choáng váng đầu óc như con gái!
Diệc Thanh Thanh nhìn biểu cảm vô cùng đặc sắc của mẹ già mình, đầu tiên là bình tĩnh lại, giống như là bị cô thuyết phục, sau đó lại nhíu mày.
Nhìn thấy bà ấy nhíu mày, Diệc Thanh Thanh lập tức biết không tốt, không dễ lừa gạt qua cửa.
Nhưng mà vừa rồi là kế đầu tiên, trải chăn một chút tính cách vô cùng thủ lễ của A Viễn đã, khiến mẹ cô yên tâm mình sẽ không bị bắt nạt, khiến bà ấy tin tưởng A Viễn.
Nói thì nói như vậy, bà ấy đối với A Viễn vẫn xa lạ hơn chút, mọi lo lắng đều là sợ cô chịu thiệt, vừa rồi nói như vậy thì càng như là cô chiếm tiện nghi của A Viễn, còn cô, cho dù thế nào cũng là mẹ ruột của cô, cho dù đánh mắng chửi, cũng không làm gì cô quá mức.
Trước khi mẹ cô lên tiếng, Diệc Thanh Thanh dùng kế thứ hai, chỉ cần cô nói nhanh, tiết tấu nói chuyện vĩnh viễn nắm trong tay cô.
“Mẹ, nhà này là A Viễn mua, nhưng mà tên trên danh nghĩa là của con, trên chứng nhận bất động sản chủ hộ là con.” Những lời cô nói ra không chết người không thôi.
Dù sao chủ hộ thực sự là cô.
“Cái gì?” Triệu Hương Lan vốn muốn hỏi cô sao lại ở nhà Tiểu Vân, lúc này bị lời nói của cô làm cho kinh hãi hoàn toàn quên mất: “Sao lại trên danh nghĩa của con? Sao con dám nhận? Hả?”
“Còn không phải tại A Viễn tiền trảm hậu tấu! Đợi khi con biết đã muộn!” Diệc Thanh Thanh thở dài: “Anh ấy nói mua nhà là vì trang trí cho căn nhà nhỏ sau này của bọn con, viết tên con con sẽ càng có cảm giác an toàn. Con bảo anh ấy đi sửa, anh ấy lập tức nói con phân chia rõ ràng như thế, là coi anh ấy thành người ngoài, sau đó ấm ức nhìn con, như vậy sao con chịu được?”
“Sau đó con nhận lấy ư? Còn tiến vào ở, ngay cả sương phòng phía tây đều dựa theo yêu cầu và yêu thích của con trang trí sao? Còn đón cha mẹ tới đây ăn tết nữa? Tiểu Vân tốt bụng, tin tưởng con, con cũng không thể thản nhiên tiếp nhận đến bắt nạt cậu ấy không người nhà thương như vậy được!” Triệu Hương Lan nói lời thấm thía: “Tiểu Vân là thanh niên tốt, vừa thông minh vừa có năng lực, cộng thêm toàn tâm toàn ý đối với con, ước gì cho con hết mọi thứ, con cũng không thể đang trong phúc mà không biết phúc. Tình cảm đều là giữa hai bên, con cũng phải đối xử tốt với cậu ấy, không thể cảm thấy cậu ấy tốt là lẽ đương nhiên.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận