Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 757: Hỏi như thế nào? 1

Triệu Hương Lan quay đầu nhìn thấy Vân Cô Viễn cười ngây ngô với con gái, thì lắc đầu.
Tiểu Vân này, đúng là một lòng đều để ý tới Thanh Thanh, đứa bé thật tốt!
Triệu Hương Lan càng nhìn càng thích, bà ấy không lo lắng Thanh Thanh bị bắt nạt, trái lại lo lắng Thanh Thanh bắt nạt anh!
Vân Cô Viễn bị ánh mắt của mẹ vợ nhìn có chút không được tự nhiên.
Triệu Hương Lan vỗ anh như an ủi: “Tiểu Vân, cháu là đứa bé ngoan, nếu Thanh Thanh bắt nạt cháu, cháu cứ nói với bác gái, bác gái thu thập con bé giúp cháu!”
Diệc Thanh Thanh: “???”
“Mẹ? Mẹ nói gì thế?”
Tuy cô muốn giúp đồng chí Vân kéo hảo cảm, nhưng mà không phải muốn mẹ cô dẫm lên con gái thương con rể!
Vân Cô Viễn không nhịn được cười: “Bác gái, bác yên tâm, Thanh Thanh bắt nạt cháu cháu rất vui!”
“???” Diệc Thanh Thanh kinh hãi nhìn người đàn ông bên cạnh mình, anh đang nói gì thế?
Đây là lời nói kỳ lạ gì thế này?
“Đứa nhỏ ngốc này!” Triệu Hương Lan càng thêm đau lòng anh, nghiêm mặt dặn dò con gái mình: “Con phải đối xử với Tiểu Vân thật tốt, đừng bắt nạt người ta!”
Diệc Thanh Thanh: “…”
Con bắt nạt anh ấy khi nào?
Anh ấy bắt nạt con thì có?
Vân Cô Viễn chính là một đóa hoa sen tim đen!
Nhưng mà cô không dám nói gì, chỉ có thể không tình nguyện gật đầu.
Không có biện pháp, đều tại cô vừa rồi xây dựng hình tượng đầu gỗ ngốc nghếch cho anh quá thành công, tình thương của người mẹ đều bị anh hấp dẫn đi!

“Hương Lan, bà nói gì thế! Sao Thanh Thanh của chúng ta có thể bắt nạt người ta được?” Cha Diệc thấy vợ mình che chở Vân Cô Viễn, cũng không biết vừa rồi bà ấy nói chuyện với con gái thế nào, không phải là hỏi thăm Vân Cô Viễn có bắt nạt cô, bảo cô duy trì khoảng cách, bảo vệ bản thân thật tốt sao?
Sao lại thành ra như thế?
Vẫn là cha thương cô, Diệc Thanh Thanh cảm động nhìn cha cô, cha à cha có thể nói thêm mấy lời nữa!
Triệu Hương Lan trừng mắt với chồng mình một cái.
Cha Diệc lập tức cúi đầu, nhìn đất trồng rau:
“Thanh Thanh, rau các con trồng thực sự không tệ, xem ra ở nông thôn học được bản lĩnh gieo giống, giữa trưa chúng ta nhổ cải thảo hầm ăn đi!”
Lấy gì cứu vớt người cha cuồng vợ của cô đi!
Cô an ủi bản thân, dù sao cũng không phải là ngày đầu tiên mình biết:
“Được ạ! Giữa trưa nấu thịt heo khô hầm cải thảo, buổi tối đám Mộng Tuyết cũng tới, chúng ta nấu củ cải hầm thịt dê!”
“Ăn thịt!” Tiểu Tuệ nghe thấy thế vỗ tay ăn mừng.
Tư Tư theo sát phía sau: “Thịt thịt!”
“Hai con nhóc thèm ăn thịt này!” Tô Thải tức giận cốc nhẹ trán hai đứa bé.
“Ha ha! Tiểu Tuệ và Tư Tư lại đợi thêm một lát, cô lập tức đi nấu thịt cho hai đứa ăn!” Diệc Thanh Thanh véo má hai đứa bé nói.
“Chị đi giúp em!” Tô Thải nói.
Vân Cô Viễn lại nói: “Chị dâu, chị trông hai đứa bé đi, để em giúp Thanh Thanh cho!”
“Đúng vậy, có A Viễn giúp em mà! Mọi người đều đi xa tới, bữa cơm đầu tiên sao có thể để mọi người giúp đỡ được.” Diệc Thanh Thanh nói.
Vân Cô Viễn đã thuần thục khom lưng nhổ một búp cải thảo, chặt rễ, bẻ lá héo lá thối bên ngoài.
Sau đó hai người đi đến phòng bếp.
Nhìn hai người biến mất ở cửa thùy hoa, Tô Thải cảm thán một tiếng:
“Tiểu Vân đúng là cần mẫn, vừa nhìn là biết quen tay, thường làm việc này, sau này Thanh Thanh được hưởng phúc rồi.”
“Như vậy mới đúng chứ.” Cha Diệc nhìn trong lòng thoải mái hơn.
Con gái nhà ông ấy không phải nuôi vì tương lai gả ra ngoài hầu hạ người khác!
Mà ở trong mắt Triệu Hương Lan, Vân Cô Viễn cần mẫn như vậy rõ ràng là thực sự như lời con gái nói.
“Đi, chúng ta về phòng thu dọn hành lý!” Cha Diệc nhân cơ hội, muốn kéo vợ về phòng hỏi tình hình.
Hai ông bà trở về phòng mình, đóng cửa lại lập tức hỏi:
“Hương Lan, bà vừa hỏi thế nào? Con gái nói sao? Có phải con bé thường ở nơi này hay không? Tên nhóc Vân Cô Viễn kia có bắt nạt con bé không? Bà có nói với con bé, phải chú ý bảo vệ bản thân hay không, còn chưa kết hôn không thể để tên nhóc kia nhân cơ hội!”
Triệu Hương Lan im lặng, đúng vậy, bà ấy hỏi thế nào?
Cẩn thận nghĩ một lát, bà ấy hỏi một câu: “Có làm chuyện vượt rào hay không à?”
Sau đó sao?
Sau đó chính là con gái bà ấy khóc lóc kể lể một trận, lúc thì oán trách, lúc thì giải thích, lại sau đó không còn.
Triệu Hương Lan: “…”
Cảm thấy có chút ngứa răng.
Nhưng mà tuy bà ấy không hỏi được rõ ràng, nhưng mà cái miệng nhỏ của con gái bà ấy nói một tràng, trên cơ bản bà ấy cũng hiểu ý của cô.
Quả nhiên là bà ấy sinh ra, thông minh giống y như bà ấy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận