Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài

Chương 758: Hỏi như thế nào? 2

E rằng đã sớm biết bọn họ muốn hỏi, nên chuẩn bị trước, không đợi bà ấy hỏi, đã chủ động khai hết, bà ấy còn chưa kịp dạy dỗ!
Lúc này bà ấy không có mặt mũi nói mình bị con gái lừa gạt, xua tay:
“Con gái không bị bắt nạt, Tiểu Vân giống hệt ông khi còn trẻ, giống hệt đầu gỗ, không dám làm gì cả, chuyện đồng ý với chúng ta thằng bé đều nhớ kỹ! Nhưng mà con gái ông ấy, bản thân không có dáng vẻ của con gái, động tay động chân với Tiểu Vân người ta, cũng may Tiểu Vân bảo vệ được điểm mấu chốt.
Còn chuyện căn nhà này, nhà này là Tiểu Vân lén sang tên cho con gái ông, cho nên con gái ông mới dọn tới đây ở, ở cùng thằng bé dọn dẹp nhà này. Nhưng mà hai đứa vẫn hiểu chuyện, không làm bậy.
Thực ra nhà ở rộng như thế, hai bọn họ ở cách còn xa hơn chúng ta và hàng xóm, không ảnh hưởng đến chuyện gì!
Nhưng thật ra Tiểu Vân ấy, còn ngốc hơn ông lúc trước, cũng may là gặp Thanh Thanh nhà chúng ta, nếu không không biết sẽ chịu thiệt cỡ nào!
Tôi thấy thằng bé không bắt nạt được con gái ông, con gái ông bắt nạt người ta mới đúng!”
“Đợi đã, đợi đã, bà nói gì cơ? Tiểu Vân sang tên căn nhà này cho Thanh Thanh ư?” Cha Diệc hỏi.
“Đúng vậy, con gái ông muốn trả lại nhưng thằng bé nói con bé không coi mình là người một nhà! Con gái ông đành phải nhận lấy, còn suy nghĩ đợi cửa hàng quần áo kiếm lời, cũng lén mua một căn nhà có giá trị tương đương cho Tiểu Vân.” Triệu Hương Lan nói chuyện con gái nói với mình.
Bây giờ cha Diệc xem như tin tưởng Tiểu Vân còn choáng váng hơn ông ấy!
“Đứa nhỏ này không sợ đến lúc đó con gái chúng ta trở mặt không nhận sao? Nhà ở này không rẻ đâu!”
“Ai nói không phải chứ! Cho nên ông cũng dừng thổi râu trừng mắt với Tiểu Vân nữa, chúng ta vẫn phải đối xử tốt với Tiểu Vân một chút, thằng bé không có cha mẹ thương, thiếu tình yêu. Đứa bé như vậy biết cảm ơn nhất, chúng ta đối xử càng tốt với thằng bé, thằng bé sẽ càng tốt với con gái chúng ta. Tương lai cho dù tình cảm của thằng bé và Thanh Thanh xảy ra vấn đề, nể mặt chúng ta, cũng sẽ đối xử tốt với Thanh Thanh.” Triệu Hương Lan dặn dò.
“Bà đây là mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thuận mắt, tôi làm cha vợ cho dù thế nào cũng phải bày tỏ thái độ chút, tôi cùng lắm chỉ ôn hòa với thằng bé một chút như vậy!” Cha Diệc không tình nguyện giơ tay cỡ móng tay, bày tỏ không thể lại nhiều hơn.
Đời này ông áy không thể nhìn đến thuận mắt với người cướp con gái ngoan ngoãn của mình!
Đây là quạt cường cuối cùng của cha già!
“Được rồi, dù sao ông cũng phải kiềm chế chút!” Triệu Hương Lan nói xong nhớ tới gì đó, đề nghị: “Hay là ông lại tìm cơ hội uống với Tiểu Vân hai chén, ông uống say rất đắc ý đứa con rể này.”
“Sao có chuyện đó được!” Cha Diệc quyết không chịu thừa nhận lúc trước Vân Cô Viễn lần đầu tới cửa, sau khi uống rượu một lát ông ấy bị đánh cho tơi bời, đã quên tôn nghiêm của cha vợ!
“Ông cảm thấy không có chuyện đó thì thử xem thì biết, hôm nay con gái và Tiểu Vân vào bếp, còn nấu cải thảo hầm thịt heo khô, ông không muốn uống hai chén sao? Tôi thấy trên tủ bên nhà ăn có mấy bình rượu, Tiểu Vân lại không uống, còn không phải là chuẩn bị cho ông?” Triệu Hương Lan xúi giục.
“Rượu của cậu ấy không tốt bằng bản thân tôi, tôi không thích uống. Hơn nữa không phải bà nói buổi chiều đến cửa hàng quần áo của con gái ủng hộ sao? Tôi uống say khướt còn ra thể thống gì!” Cha Diệc nghiêm túc nói, ông ấy kiên quyết không chịu uống rượu với họ Vân nữa!

Hai vợ chồng ở trong phòng nói chuyện, cha Diệc và chị dâu dẫn hai đứa bé chơi trong sân, Diệc Thanh Thanh và Vân Cô Viễn ở phòng bếp bận rộn.
Lúc này hai bọn họ có cơ hội nói nhỏ, Diệc Thanh Thanh lập tức không nhịn được tranh công:
“Anh nhìn xem em tô vẽ anh thật đẹp trước mặt mẹ em, hiện giờ mẹ em cảm thấy anh là đồ ngốc, điểm nào cũng tốt, chỉ có em bắt nạt anh, anh chính là cậu nhóc đáng thương bị em bắt nạt. Em thật sự không tiếc tự hủy hình tượng, khiến mẹ em tin tưởng anh, yên tâm cho em ở cùng anh đấy!”
“Vậy rốt cuộc là em bắt nạt anh, hay anh bắt nạt em?” Vân Cô Viễn hỏi cô.
“Đương nhiên là anh bắt nạt em!” Diệc Thanh Thanh không chút do dự nói: “Hừ, anh nhìn như con cừu con vô hại, trên thực tế là sói đội lốt cừu, em kéo da anh một cái, anh lập tức lộ ra bản tính!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận