Xuyên Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại Văn
Chuong 111
Nhóm thanh niên trí thức ở trong khu đang họp, thanh niên trí thức có kỳ nghỉ thăm người thân, kỳ nghỉ này tương đối dài, có thể để cho bọn họ trở vê nhà mình ở một đoạn thời gian ngắn, rồi lại trở về địa phương nhập đội.
Một năm nay, ba người Tần Minh San, Cố Thiên Cảnh, Dư Thu Đồng đều không trở về, toàn ở trong khu nhà thanh niên trí thức ăn tết.
Người phụ trách khu thanh niên trí thức là Trương Hằng, hắn là thanh niên trí thức cũ ở nông thôn, làm người công bằng, rất được thanh niên trí thức kính nể, hắn còn là giáo viên trường tiểu học của đại đội bọn họ, người trong đại đội cũng rất tôn kính hắn.
Bây giờ họ đang tiếp thu ý kiến quân chúng. Những thanh niên trí thức không về nhà ăn tết đều tụ tập cùng một chỗ, theo lệ thường trước tiên ca tụng một phen, đọc thuộc lòng một ít lời nói được trích dẫn, sau đó bọn họ sẽ nói đến vấn đề chính.
Trương Hằng: "Một năm sắp trôi qua, chúng ta có thể làm một chút gì đó mới lạ, mọi người có đề nghị gì không, đưa ra để mọi người chúng ta bàn bạc một chút."
Bọn họ xuống nông thôn là vì trợ giúp nông dân nghèo cỡ vừa và thấp, nhưng bọn họ xuống nông thôn cũng không giúp được gì, người ta nên làm như thế nào thì cứ làm như thế, bọn họ còn phải nhờ người ta hỗ trợ, mới có thể ở chỗ này ổn định cuộc sống, gặp phải vấn đề gì cũng là bọn họ tới cầu cứu đại đội.
Mỗi năm Trương Hằng đều phải tổ chức một lần như vậy, người cũ đều biết đây là lệ thường.
Chẳng qua, từ trước tới nay thời gian dài như vậy, bọn họ đều không có thảo luận ra chủ ý gì làm người ta kinh diễm.
Cố Thiên Cảnh là người về nông thôn năm 1971. bây giờ là năm 1973. hắn cũng về nông thôn hai năm, hiện tại hắn đứng lên nói ra suy nghĩ của mình: "Tôi có một đề nghị chưa hoàn chỉnh, đại đội chúng ta có nhiều nước, nhưng tôi phát hiện ra không có người trông củ sen, xung quanh này cũng không có, tôi đã hỏi thăm, công xã chúng ta cũng không có người trông củ sen, tôi cảm thấy có thể lợi dụng điểm này, trông củ sen ở rìa ao, cũng không cần xử lý cái gì cả, đến lúc đó có thể cùng nhau liên hợp thu hoạch, cá ở trong nước, củ sen dưới bùn, hai thứ đó cũng không có xung đột, còn có thể tạo thu nhập cho mọi người."
"Mặt khác, tôi từ trên báo thấy có đại đội nuôi thỏ tạo thu nhập, tôi cảm thấy đây cũng là một ý tưởng..."
Thời điểm năm ngoái Cố Thiên Cảnh đề xuất nuôi dê, Lâm Thanh Thạch tiếp thu, nhưng thời gian còn không dài, năm nay không thấy hiệu quả lớn gì.
Tần Minh San bội phục nhìn hắn, hắn hiểu biết thật nhiều, nhìn hắn ở bên kia nói chuyện, tâm mắt của cô ta không có biện pháp rời khỏi người hắn.
Lâm Thanh Thạch nghe Trương Hằng và Cố Thiên Cảnh sửa sang lại ý kiến sau khi đề ra, liên tiếp gật đầu: "Tôi đã ghi nhớ, tôi sẽ nghiêm túc cân nhắc, cảm ơn đề nghị của các cậu, qua một thời gian tôi sẽ trả lời các cậu!"
Hiểu Hiểu: A, củ sen, sao cô lại quên chuyện này! Củ sen kẹp(*)! Tinh bột củ sen! Canh ngó senl
Cái này có thể được!
Lúc Lâm Thanh Thạch còn đang tìm tư liệu, con gái của ông đã nhớ thương mười tám loại cách ăn được chế biến từ sen. Hiểu Hiểu cảm thấy lâu như vậy mà mình cũng không nhớ tới, chắc là có nguyên nhân có thứ khác thay thế, bọn họ không có củ sen, nhưng có khoai lang, một loại khoai lang thay thế củ sen, thường dùng để nấu canh, khoai lang tính mát, ăn vào có vị bùi bùi, có chút giống củ sen.
Chẳng qua nó không mọc trong nước, mà là ở vùng núi.
Sang năm sẽ có củ sen xuất hiện, loại khoai lang này phỏng chừng sẽ rời khỏi sân khấu. ...
Tết là một ngày mà cả nhà đoàn tụ, nhưng đối với gia đình họ mà nói, muốn có một gia đình đầy đủ thành viên thì tương đối khó.
Lâm Hoa Kiện và Lâm Hoa Hoán đều không ở nhà, bọn họ ở trong quân đội, về tình có thể tha thứ, Lâm Hoa Dương và Lâm Hoa Trạch tương đối gần, nhưng năm nay Lâm Hoa Dương cũng không có biện pháp ở nhà ăn tết, hắn muốn ở lại tỉnh thành ăn tết để nhậm chức.
Năm đó sau khi nhiệm kỳ của hắn kết thúc, đã được điều đi một phương, cái này không giống với việc làm thư ký cho người ta, áp lực cũng càng lớn, năm mới hắn muốn ở lại nơi đó, Lâm Thanh Thạch hoàn toàn có thể lý giải.
Chức vụ càng lớn, trách nhiệm càng nhiều, hắn làm việc thật tốt, ăn Tết ở đâu cũng giống nhau.
Lúc Lâm Hoa Trạch và Lam Xảo Mẫn trở về ăn tết, túi lớn túi nhỏ, mang theo không ít hàng tết, chức vị của bọn họ trong nhà máy của mình cũng không thấp, phúc lợi phát ra từ năm mới đều được bọn họ mang vê.
Lâm Chấn Dân vừa trở về liền tìm cô, muốn cùng cô chơi đùa, năm nay cậu nhóc mới 5 tuổi, chính là thời điểm ham vui.
"Cô ơi! cháu nhớ cô lắm!" Cái miệng nhỏ nhắn cũng đặc biệt ngọt ngào, Hiểu Hiểu ôm lấy cậu nhóc: "Tiểu Chấn Dân, cô cũng nhớ cháu lắm!"
Chú thích:
(*)Củ sen kẹp: là món ăn đặc sản nổi tiếng ở miền nam Trung Quốc. Thành phần gồm củ sen, thịt lợn, cho bột mì, bột bắp, bột nở, lòng đỏ trứng gà...
Bạn cần đăng nhập để bình luận