Xuyên Thành Bạch Phú Mỹ Trong Niên Đại Văn
Chuong 132
Vì dạo này cô cũng đang rất bận, chờ thêm một thời gian nữa cô ấy cũng sẽ quay trở lại đây thôi.
Lâm Hoa Hoán sẽ trở về, đây chính là sự thật, Hoa Hoán có rất ít ngày nghỉ, anh ấy thường xuyên qua lại và sẽ giúp đỡ nữ chính, bởi vì trong nhà có chuyện cho nên anh ấy mới trở về nhà.
Bây giờ thời gian gấp lắm rồi, anh hai đã xảy ra chuyện nên anh ấy đã quyết định về nhà để xem xét.
Trong hoàn cảnh như vậy, anh ấy sẽ có ấn tượng tốt về nữ chính, hơn nữa còn ra tay giúp đỡ.
Nếu thực sự là như vậy, Hiểu Hiểu chỉ có thể khắc phục tốt cốt truyện, nhất định phải làm cái gì đó, như là muốn nam chính cùng với nữ chính không được quanh quẩn ở trong đại đội của bọn họ.
Ví dụ như có thể để cho họ trở lại thành phố trước.
Tuy điều này rất là khó, nhưng cũng không có khó đến mức như vậy, ai bảo nam chính ở trong nhà lại có nhiều năng lượng đến vậy.
Nếu anh ấy thực sự muốn trở về, với sự giúp đỡ của gia đình, một hoặc hai vị trí công nhân không phải là không thể.
Chẳng qua là anh ấy không muốn mà thôi, lý do rất là đơn giản, nhà của anh có mẹ kế, mẹ kế còn có thêm các em, tuy rằng cha của anh bất công với anh, nhưng là chính hắn không nghĩ đến việc dùng lực lượng của gia đình, bằng không lúc trước anh cũng không lựa chọn đi xuống nông thôn.
Sự tình không có hướng tiến triển nên Hiểu Hiểu cũng không hy vọng nhiều, Lâm Hoa Hoán đã trở vê, nhưng có điều anh ấy căn bản không có quá nhiều suy nghĩ đối với Tần Minh San, Hiểu Hiểu thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lâm Hoa Kiện về đến nhà sớm hơn Hoa Hoán hai ngày, xuất phát đi tìm quan hệ, sau khi Lâm Hoa Hoán trở về, không ở nhà bao lâu thì cũng đi ra ngoài, Vân Vi đối với bọn họ là đang ôm kỳ vọng rất lớn, cô ôm Lâm Chấn Hải mà không nói thêm gì nữa, đôi mắt lại biểu đạt rõ ràng kỳ vọng và cầu xin của cô.
Lâm Thanh Thạch đi theo ra ngoài, ở trước mặt con dâu khó nói nên lời, nhưng có một số lời ông muốn nói rõ ràng trước: "Không cần dùng thủ đoạn gì bừa bãi."
Ông không hy vọng có thêm một đứa con trai nào dính vào chuyện này nữa.
Lâm Hoa Hoán gật đầu một cái thật sâu: "Cha à, con biết rồi mà, cha mau trở về đi."
Lâm Hoa Hoán vừa trở về lại ngựa không dừng vó(*) rời đi.
[Chú thích: (*) Ngựa không dừng vó: không dừng lại mà vẫn tiếp tục đi. ]
Hiểu Hiểu thu dọn bát đũa, Lâm Hoa Hoán trở về, Vệ Hi Nhạc làm cho anh một chén mì, cô cam bát đũa vào phòng bếp rửa sạch sẽ rồi bỏ vào trong tủ đựng bát đũa.
Từ lúc anh hai bị hạ chức, không khí nhà bọn họ liền trở nên trâm mặc rất nhiều.
Cũng chính là lúc bọn họ đi nông trường, anh hai xác định chức vị mới, còn có anh cả trở về, hôm nay anh tư trở về, bọn họ có thêm chút tiếng cười.
Không bao lâu sau, Ôn Kim Nghiêu tới đây, vốn là muốn tìm Hiểu Hiểu làm bài tập về nhà, hiện tại Hiểu Hiểu cũng không có tâm trạng gì để làm bài tập về nhà, Ôn Kim Nghiêu suy nghĩ một chút: "Neu không thì Hiểu Hiểu à, chúng ta mang bọn nhỏ đến bên dòng suối vớt cá, bọn nhỏ không cần phải xuống nước đâu."
Lúc này thời tiết còn hơi lạnh, Lâm Chấn Giang và Lâm Chấn Hải tuổi còn nhỏ, nếu xuống nước, không chừng sẽ bị cảm lạnh. Cậu đã sớm phát hiện ra, xuống nước là một loại hoạt động mà Hiểu Hiểu rất thích, có lẽ là bởi vì mỗi lần xuống nước cô sẽ không thỏa mãn khi không thu hoạch được gì?
Lâm Hoa Khôn đồng ý: "Vậy chúng ta sẽ đi xuống nước, chờ đến lúc trở vê thì trong nhà lại có thêm chút đồ ăn, chị dâu à, chị yên tâm, em sẽ trông hai đứa nhỏ cho chị, em không để cho bọn chúng xuống nước đâu."
"Hay là chị dâu à chị có muốn đi cùng hay không?" Hiểu Hiểu lại hỏi Vân Vi.
Vân Vi sửng sốt một chút, chậm rãi lắc đầu: "Chị không đi đâu. Mấy em đi đi." Nếu có người tới hỏi tại sao không nhìn thấy Lâm Hoa Dương đâu, cô không muốn nói dối, hiện tại bọn họ đều không biết Lâm Hoa Dương đã xảy ra chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận