Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 108: Chương 108

“Diệp cô nương, vừa rồi ta mới nghe bằng hữu của ta ở Lư Châu nói, đồ ăn của mấy cửa tiệm ở thành Tây bên kia rất ngon, chúng ta có nên đi nếm thử một chút hay không?” Sau khi nói lời từ biệt với Kim Vạn Lượng, Phong Lễ Hòa mỉm cười đi tới hỏi Diệp Xu.
Diệp Xu đưa mắt ra hiệu sai Trang Phi đi chỗ khác, bảo Phong Lễ Hòa và nàng đến con ngõ đằng sau khách điếm nói chuyện. Trước sau của nơi này không có ai, có vẻ rất yên tĩnh.
“Phong đại hiệp thích ta sao?” Diệp Xu hỏi thẳng vào vấn đề.
Phong Lễ Hòa vốn đang duy trì nụ cười vui vẻ trên mặt, bỗng nhiên nghe thấy lời nói của Diệp Xu xong, hắn ta sửng sốt. Sau đó Phong Lễ Hòa không cười nổi nữa mà cực kỳ căng thẳng, mồ hôi lạnh túa ra trên trán với tốc độ có thể nhìn thấy được.
Diệp Xu cẩn thận quan sát phản ứng này của Phong Lễ Hòa, nàng đã tin tưởng suy đoán của Trang Phi rồi.
“Ta cảm thấy chúng ta không thích hợp.” Diệp Xu nói ra cực kỳ thẳng thắn lưu loát, nàng không muốn làm lỡ thời gian của người ta.
Phong Lễ Hòa đang phân vân nên đáp lại Diệp Xu ra sao, chợt nghe Diệp Xu thẳng thừng từ chối bản thân thì đầu óc hắn ta giống như bất ngờ trúng một gậy, choáng váng mơ hồ, hai tai ong lên. Hắn ta cảm giác như sắp mất đi ý thức, cảnh tượng xung quanh đều đang vặn vẹo méo mó, dường như cách hắn ta rất xa.
“Diệp cô nương hiểu lầm rồi.” Phong Lễ Hòa cố gắng tỉnh táo lại một chút, dốc hết sức lực toàn thân mới ngụy trang xong cho gương mặt mình, ra vẻ thoải mái mà mỉm cười.
“Hiểu lầm sao?” Diệp Xu nghi hoặc nhìn Phong Lễ Hòa.
“Xuất phát từ tư lợi, ta rất khó xử khi nói ra lời này. Dáng vẻ của Diệp cô nương rất giống muội muội đã qua đời của ta, mỗi khi nhìn thấy cô nương, ta đều không nhịn được mà nhớ tới nàng, mới muốn thương yêu cô nương nhiều hơn một chút.”
Phong Lễ Hòa đã nhìn ra, Diệp Xu có ý định dứt khoát từ chối mình. Hắn ta rất muốn truy hỏi nguyên nhân, nhưng mà hắn ta lại sợ nếu thực sự hỏi được nguyên nhân rồi thì mối quan hệ giữa hắn ta và Diệp Xu rất gượng gạo, từ nay về sau ngay cả bằng hữu cũng không làm được. Cho nên Phong Lễ Hòa không thể không lựa chọn nói dối, hắn ta cũng không thích nói dối, nhưng lúc này sau khi nói ra, ngay cả bản thân Phong Lễ Hòa cũng có chút không thể tin nổi bản thân đang nói dối.
Phong Lễ Hòa vừa dứt lời thì cúi đầu che đi cảm xúc mà bản thân sắp không giữ nổi nữa rồi chắp tay thi lễ với Diệp Xu.
“Để cho Diệp cô nương hiểu lầm rồi, là lỗi của Phong mỗ!”
“Muội muội của ngươi qua đời rồi ư?” Diệp Xu hỏi xác nhận.
Phong Lễ Hòa gật đầu, sợ Diệp Xu không tin, hắn ta lại thở dài một hơi.
Trong sách trái lại không tả rõ bối cảnh thân thế của Phong Lễ Hòa, nhưng Phong Lễ Hòa quả thực là đại hiệp chính phái, từ trước đến nay đều nói đi đôi với làm, cho nên Diệp Xu cũng không hề nghi ngờ lời nói của Phong Lễ Hòa.
“Phải là ta có lỗi mới đúng, nhẹ dạ tin theo lời của người khác như vậy, tưởng rằng Phong đại ca có ý về phương diện kia đối với ta. Ta cũng không để tâm việc Phong đại ca coi ta là thế thân của muội muội ruột, ta có thể có thêm một huynh trưởng chăm sóc thì cầu còn không kịp.” Diệp Xu lập tức xin lỗi hắn ta: “Xin Phong đại ca thứ lỗi, thực ra vừa rồi ta nói trắng ra rõ ràng như vậy là không muốn uổng phí lòng tốt của Phong đại ca. Trên người ta có rất nhiều phiền toái, trước khi giải quyết xong những phiền toái này, ta không có lòng dạ nữ nhi tình trường nào cả.”
Sau khi Phong Lễ Hòa nghe thấy lý do như thế, đáy mắt u ám lập tức lóe sáng, khói mù ảm đạm phủ đầy đáy lòng hắn vừa rồi đã tan biến hơn phân nửa. Hóa ra nàng là sợ liên lụy đến mình, thì ra hắn ta vẫn còn hy vọng. Hắn ta bằng lòng chờ! Bao lâu hắn ta cũng bằng lòng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận