Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 111: Chương 111

Diệp Xu đáng thương hít hít mũi, biểu đạt cảm xúc thất vọng trước, rồi bộc lộ tâm trạng ngạc nhiên lẫn vui mừng. Quả nhiên nàng là một đầu bếp giỏi siêu giỏi diễn xuất.
“Nếu Diệp cô nương không nỡ như thế, chúng ta có thể không biệt ly.” Tống Thanh Từ có chút suy tư nói: “Chút nữa đến Dương Châu rồi, cho phép ta về nhà báo một tiếng trước, rồi ta có thể đi cùng cô nương quay về Lăng Vân Bảo.”
“Gì cơ?”
Tống Thanh Từ nghe thấy Diệp Xu hỏi vặn lại, ánh mắt hắn sâu thêm, vẫn đang nhìn nàng chăm chú.
Diệp Xu run rẩy cả người, lông tơ dựng thẳng lên, cười ha hả vài tiếng, trong lòng dường như đang chửi mẹ kiếp.
“Công tử còn phải tham gia khoa khảo của mùa thu này, về Lăng Vân Bảo với ta làm gì? Bên Lăng Vân kia là nơi cực kỳ man rợ, khắp nơi đều có lưu manh giang hồ thô lỗ, e là công tử sẽ không thích ứng nổi.
Tuy rằng ta rất cảm tạ ý tốt muốn đồng hành cùng ta của công tử, nhưng ta không thể bởi vì sự không nỡ của chính mình mà không màng đến tương lai của công tử được. Một người bạn thân chân chính, không phải chỉ giúp đỡ chính mình, mà còn phải giúp đỡ đối phương. Ta hy vọng rằng trong tương lai, công tử sẽ thi cử và ra làm quan như ý muốn, dốc sức phục vụ vì triều đình, tha hồ phát huy tài năng.”
Diệp Xu cảm thấy lời nói khách sáo này của mình đã được diễn tả cực kỳ tốt đẹp, nàng lặng lẽ cho chính mình một tràng vỗ tay trong lòng.
Ha ha, nếu đại ma đầu tự cho mình là một thư sinh, vậy nàng lấy cớ là kỳ khoa khảo này, thì cũng đã có đủ lý do để mà bịt miệng hắn, hắn nhất định sẽ không thể phản bác.
“Diệp cô nương thật sự có lòng ủng hộ ta sao?” Tống Thanh Từ nghe vậy, lập tức truy hỏi.
“Đương nhiên, ta đã nói rồi, chúng ta là bạn thân đích thực, suốt một đường sống chết có nhau và cùng chia sẻ hoạn nạn này, chúng ta đã hình thành nên tình nghĩa sâu sắc từ sớm. Chẳng lẽ công tử không tin lời ta ư? Ta thật lòng suy nghĩ vì công tử, muốn ủng hộ công tử, hy vọng công tử có thể thi cử thuận lợi rồi ra làm quan.” Diệp Xu lại lần nữa nói ra lời chúc phúc tốt đẹp của nàng.
“Cũng chưa chắc là làm quan, chỉ có thể đi một con đường duy nhất là thi cử, nhưng vẫn có thể đề cử người hiền tài. cha của cô nương có giao tình sâu đậm với Yến Vương, nếu như cô nương có thể giúp đỡ nói phụ vài câu, nhờ cha cô hỗ trợ đề cử ta, vậy thì cũng có thể thành công.” Tống Thanh Từ bình tĩnh nói chuyện mà mặt không đỏ, tim không đập.
Cằm của Diệp Xu suýt chút nữa rớt xuống vì sốc.
Thật sự quá không biết xấu hổ. Thời trước không có ai, sau này cũng không ai được như vậy, thế mà đại ma đầu có thể mặt dày đến mức độ đó, muốn nàng tìm cha xin hỗ trợ đề cử hắn.
Nhà ngươi có cần ta hỗ trợ tìm Diêm Vương để đề cử cho ngươi đi chết sớm một chút luôn không?
Ngoại trừ xuất thân phú quý, nhìn thấu thiên hạ, thì nay tính cách của đại ma đầu thư sinh lại có thêm một cái nữa: không biết xấu hổ.
“Ngươi ——”
Trong lúc nhất thời Diệp Xu không biết nói gì mới được, nàng hoàn toàn có thể có loại phản ứng này.
Bọn họ mới quen nhau có mấy ngày, thân là một người thư sinh nho nhã, vậy mà lại yêu cầu nữ tử trợ giúp cho đường công danh của ngươi như vậy, quá xúc phạm rồi.
“Thật ra ta không thể tham dự kỳ khoa cử. Phòng thi ở trường tổ chức khoa khảo rất nhỏ, dài năm thước, rộng bốn thước, cao tám thước, một thí sinh cao lớn giống như ta mà cuộn mình ở trong đó ba ngày, đã là rất vất vả. Khó khăn nhất đó là ba ngày này đều ăn ở bên trong đó, không được mua thức ăn bên ngoài, cũng không thể nhờ người nhà đưa vào. Cô nương cũng biết khẩu vị của ta rồi, trước khi kỳ thi kịp kết thúc, ta sẽ ngất đi trong đó vì đói trước.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận