Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 113: Chương 113

Diệp Xu càng cười chân thành hơn, nàng vỗ ngực muốn bảo đảm với Tống Thanh Từ, nàng nhất định sẽ dùng nỗ lực lớn nhất để giới thiệu hắn với Diệp Hổ, hơn nữa sau này nàng đều sẽ nấu cơm và chăm sóc hắn mỗi ngày thật tốt. Cam đoan rằng thân thể hắn sẽ khỏe mạnh, có sức lực để chống lại Diệp Hổ.
Tống Thanh Từ lẳng lặng nhìn Diệp Xu làm ầm ĩ, chờ nàng ồn ào xong rồi, hắn mới nhẹ nhàng cong khóe môi lên, lạnh nhạt nói một tiếng cảm ơn.
“Vậy khi nào thì chúng ta xuất phát?” Diệp Xu bỗng nhiên muốn nhanh chóng trở về Lăng Vân Bảo.
“Khách nghe theo chủ.”
Thế mà đại ma đầu lại dân chủ như vậy, giao luôn quyền quyết định cho nàng.
“Ngày mai thì sao?” Diệp Xu muốn có thể sớm làm khó Tống Thanh Từ thêm một chút, cho nên đã chọn ngày gần nhất.
“Được.” Tống Thanh Từ đồng ý mà không hề có chút do dự.
Diệp Xu lập tức dẫn theo Trang Phi đi lên phố để mua những đồ cần thiết khi đi xa, rồi lại vào phòng bếp bận rộn một hồi.
Sau khi cắt thịt bò và thịt hun khói đã mua về thành từng miếng nhỏ, nàng cho chúng vào trong chảo dầu để xào sơ qua, lượng nước trong thịt sẽ dần dần đều sẽ bị dầu nóng làm cho chảy ra, tỏa ra mùi thơm, lại cho thêm nhiều muối, thêm tỏi vào rồi xào trong chốc lát, như vậy là có thể tăng thêm thời gian bảo quản của sốt thịt. Sau khi cho tương vào và xào thành sốt thịt, nàng cho sốt thịt vào trong chiếc hũ sứ đã được tráng qua nước sôi rồi phơi khô, đậy kín nắp, sau đó đặt hũ lên xửng hấp, chưng cách thuỷ ở nhiệt độ cao trong thời gian ngắn, để khử trùng và tăng thời gian bảo quản thêm một chút.
Một bước cuối cùng đó là đổ một lớp sáp lên khe hở chỗ nắp hũ sốt để bịt kín lại. Ngăn cách không khí theo cách này, thì có để trong vòng hai hoặc ba tháng vào mùa hè thì cũng không có vấn đề gì.
Sau khi Diệp Xu làm xong mấy hũ nước sốt thịt, mùi nước sốt thịt đã lan ra khắp mọi ngóc ngách trong phòng bếp. Những đầu bếp đó ở trong bếp cả ngày đã chán ngấy mùi rau củ, khi ngửi thấy mùi hương này thì đều cảm thấy thèm. Lại xem cách cất trữ sốt thịt của vị cô nương này, cảm thấy rất lợi hại.
Các đầu bếp không khỏi vây quanh nàng, hỏi đông hỏi tây, ồn ào nhốn nháo. Trang Phi không làm việc mà đứng bên cạnh nhìn, cũng chê những người này phiền phức. Diệp Xu bận rộn việc trong tay, vừa có thể trả lời từng câu hỏi của bọn họ.
“Hũ đựng phải được tráng qua nước sôi hoặc hấp cách thủy, nếu không mắm trong hũ sẽ rất dễ bị hỏng.”
“Nếu làm thịt heo thì nạc và mỡ phải đan xen mới thơm, nhất định phải xào qua để cho thơm.”
“Khi muốn trữ sốt thì cũng có thể phủ một lớp muối lên mặt trên, sau này dùng lớp muối này để xào rau thì cũng không chậm trễ, món ăn lại càng có mùi vị.”
……
Các đầu bếp đều vội vàng ghi lại tất cả những bí quyết nhỏ mà Diệp Xu truyền lại, vô cùng cảm tạ nàng. Suy cho cùng, ai có chút bí quyết nấu ăn nào đó trong tay, cũng không thích nói cho người khác, chỉ muốn truyền lại nó như một bí kíp gia truyền.
Vị cô nương này thật tốt, tuy rằng có dáng vẻ xinh đẹp đáng yêu, ăn mặc lụa là kiêu sa, rất cao quý, nhưng khi làm việc cũng không hề có một chút yếu ớt nào của thiên kim tiểu thư cả, thậm chí còn nhanh nhẹn hơn so với lúc các đầu bếp như bọn họ làm việc. Điều quan trọng hơn đó chính là người ta hào phóng không so đo, tính tình còn rất tốt, vô cùng có kiên nhẫn. Nếu không phải cảm thấy gia cảnh quá nghèo, nhi tử nhà mình không xứng với cô nương ưu tú như vậy, thì bọn họ tất nhiên đều muốn rước một cô nương tốt như vậy về trong nhà mình, vui tươi hớn hở mà cưng chiều.
Triệu Lăng một mình cưỡi ngựa trở về, ngẫu nhiên ngó thấy “sôi nổi” trong phòng bếp, nhìn lại thêm lần thứ hai, rồi vội vàng lên lầu bẩm báo lại với Tống Thanh Từ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận