Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 124: Chương 124

Nằm trên giường không bao lâu, nàng mơ hồ nghe thấy tiếng động ở trên lầu hai.
Diệp Xu mở cửa nghe xem đó là tiếng động gì. Nghe thấy tiếng phát ra từ phòng lớn số sáu, loáng thoáng phát ra tiếng ăn vạ tức giận của Kim Vạn Lượng, có vẻ như hắn ta đang chê đồ ăn dở.
Diệp Xu liếc nhìn phòng bên cạnh, phòng lớn số bảy đó là phòng của Tống Thanh Từ. Bây giờ phòng đang đóng chặt, không có chút động tĩnh nào. Nhưng Diệp Xu tin chắc với đôi tai nhạy bén của đại ma đầu sẽ nghe thấy tiếng ồn từ phòng của hắn ta.
Nếu đại ma đầu xuất hiện, Diệp Xu sẽ lập tức chạy sang dạy dỗ Kim Vạn Lượng một trận, bảo hắn ta nhỏ tiếng đi chút. Nhưng hiện tại đại ma đầu không xuất hiện, Diệp Xu cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện người khác, dù sao nàng cũng không thấy ồn.
Diệp Xu đóng cửa lại, duỗi người, quay lại tiếp tục dính lấy cái giường.
……
Đến khi trời tối, Phong Lễ Hoà quay trở lại nhưng hắn không quay lại một mình mà còn dẫn thêm ba người nữa phía sau.
Lúc này Diệp Xu đang ngồi cắn hạt dưa với Trang Phi trong sảnh, Tống Thanh Từ thì lặng lẽ ngồi một góc cạnh cửa sổ.
Kim Vạn Lượng đang ngồi ở một góc khác, khuôn mặt sốt ruột, không dễ chịu rụt cổ lại, chỉ ngồi đó. Đến tối hắn ta có chút sợ, không dám ở một mình trong phòng, vậy nên mới đi theo Diệp Xu từ xa.
Khi Kim Vạn Lượng nhìn thấy Phong Lễ Hoà, hắn ta như một đứa trẻ bị ngược đãi trong thời gian dài, cuối cùng cũng đoàn tụ với người mẫu thân ruột yêu thương của mình. Kim Vạn Lượng nhảy dựng lên, phấn khích chạy đến chỗ Phong Lễ Hoà, ôm chặt lấy hắn.
“Phong đại hiệp!” Kim Vạn Lượng run giọng nói.
Diệp Xu đang ăn hạt dưa nhìn thấy cảnh này liền nhổ hạt dưa từ trong miệng ra. Trang Phi cũng hiểu ra, cũng nhổ hạt dưa ra, còn cố ý nhìn về hướng của hai bọn họ.
Ngay lúc này, bên cửa sổ truyền đến tiếng lật sách.
“Nói với huynh rồi mà, tạm thời người của Thăng Dương cung sẽ không ra tay với huynh đâu.” Phong Lễ Hoà lại kiên nhẫn giải thích với Kim Vạn Lượng một lần nữa, vỗ vỗ vào lưng Kim Vạn Lượng, không để hắn sợ nữa.
Sau khi Kim Vạn Lượng thả Phong Lễ Hoà ra, hắn ta nói với vẻ mặt đau khổ và đôi mắt đỏ hoe: “Nhưng mà ta vẫn không nhịn được mà sợ hãi.”
“Giới thiệu với huynh, đây là nữ chưởng môn của phái Hoa Sơn - Lục Sơ Linh. Hai vị này bạn học đồng môn của cô ấy, Thích Vấn Điệp và Trịnh Liên Hoa.” Phong Lễ Hoà giới thiệu cho Kim Vạn Lưỡng ba người Lục Sơ Linh.
Thích Vấn Điệp và Trịnh Liên Hoa cùng tuổi với Lục Sơ Linh, cả hai dung mạo đều rất xinh đẹp, tư thế oai hùng. Hai người họ phép tắc đi theo Lục Sơ Linh, khi Phong Lễ Hoà giới thiệu, họ gật đầu lịch sự với Kim Vạn Lượng.
Diệp Xu biết hai người này, vốn dĩ là hai người hầu bên cạnh nữ chủ, vì nữ chủ đối xử với bọn họ rất tốt, giống như chị em vậy, về sau nữ chủ thuyết phục cha mình nhận hai người làm đồ đệ thế là hai người họ trở thành bạn học đồng môn của nữ chủ. Nhưng bọn họ vẫn phải hầu hạ nữ chủ như thường, vừa là sư muội vừa là nha hoàn. Đối với nữ chủ đương nhiên rất tốt, trung thành và tận tụy là hai điều nhất định phải có.
Kim Vạn Lượng thấy Phong Lễ Hoà mang ba đệ tử của phái Hoa Sơn đến giúp hắn, đặc biệt trong số đó còn có nữ chưởng môn phái Hoa Sơn nữa, thân phận quá tuyệt vời rồi. Kim Vạn Lượng cười to đến tận mang tai, vội vàng làm quen với ba vị.
Lục Sơ Linh vốn dĩ cùng với huynh trưởng Lục Mặc đi Pháp Hoa tự điều tra tình hình, nhưng bất ngờ bị Lục Mặc cử đến Lư Châu. Khi nàng ta đang buồn bã vì mình thật vô dụng thì nàng ta nhìn thấy tờ thông báo của Kim Vạn Lượng.
Lục Sơ Linh đến phủ của Kim Vạn Lượng để xin gia nhập thì tình cờ gặp được Phong Lễ Hoà. Sau đó bọn họ cùng nhau đi xem xét địa điểm ẩn náu bên ngoài thành, nhưng đến lúc trở về họ lại gặp phải người của quan phủ phong toả thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận