Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 144: Chương 144

Hiện tại đã sắp qua giờ Sửu ban đêm, và một giờ nữa trời sẽ sáng.
Đợi một lát sau khi trời sáng, chuyện của Kim Vạn Lượng kết thúc, nàng sẽ lập tức dẫn theo Trang Phi tới nơi này, lục soát toàn bộ hậu viện của toà viện này từ trên xuống dưới một lần. Nhất định phải đào ra số tiền của mà bốn tên quỷ này cướp được rồi mang đi, dù sao thì cũng là tiền ăn trộm, dùng để “mượn hoa cúng Phật” phân phát cho những người dân nghèo khó là thích hợp nhất.
Bọn họ giả quỷ dọa nàng, nàng sẽ lấy số tiền mà bọn họ đau lòng nhất ra ngoài tiêu xài, làm họ hối hận đến mức chảy hai hàng nước mắt.
“Không hay rồi!” Phong Lễ Hòa đột nhiên nghĩ ra điều gì, giật mình một cái, ánh mắt trở nên nghiêm trọng nhìn về phía đám người Diệp Xu, “Trúc Lâm Tứ Quỷ này tham tiền nhất, tuy bọn họ không làm những chuyện giết người, nhưng vô cùng có khả năng sẽ vì tiền mà bán đứng tin tức. Nếu ngay từ đầu bọn họ đã giám sát nhất cử nhất động của chúng ta, biết rõ chuyện của chúng ta, rồi bán tin tức cho Thăng Dương cung ——”
Phong Lễ Hòa còn chưa kịp nói xong, hắn ta đã lập tức vọt vào phòng để xem xét. Đám người Diệp Xu và Tống Thanh Từ cũng đi theo vào.
Mọi người nhìn thấy trong phòng trống trơn, Lục Sơ Linh và Kim Vạn Lượng trước đó vốn dĩ được sắp xếp ở trong phòng giờ đã biến mất..
“Chúng ta vẫn luôn canh giữ này ở bốn phía trong tòa viện này, gió thổi cỏ lay gì cũng không có, hai người lớn đang sống như bọn họ sao có thể sẽ đột nhiên biến mất ở trong phòng chứ?” Trang Phi ngạc nhiên hỏi.
“Cũng không phải tự dưng biến mất đâu, họ ở đây.” Phong Lễ Hòa vén tấm rèm che dưới giường lên, tháo gạch lát nền ra, để lộ một đường hầm dưới gầm giường.
“Ở đây cũng có một đường hầm sao?” Diệp Xu không hề biết về điều này, sau đó quan sát đám người Thích Vấn Điệp thì thấy bọn họ cũng đều bất ngờ. Diệp Xu lập tức đoán ra được, hẳn là Phong Lễ Hòa đã che giấu việc nơi này có đường hầm bí mật với tất cả mọi người. Ngoại trừ chính Phong Lễ Hòa ra, có lẽ chỉ có Lục Sơ Linh và Kim Vạn Lượng biết. Chuyện này có lẽ là đường lui của Phong Lễ Hòa, một sự phòng ngự cuối cùng.
Đường hầm vẫn theo thói quen cũ, dẫn sang toà viện bên cạnh.
Bởi vì Phong Lễ Hòa cũng không xác định được liệu Trúc Lâm Tứ Quỷ có thật sự chú ý đến chuyện của bọn họ và liên lạc với bên ngoài hay không. Hắn ta yêu cầu mọi người tạm thời ở yên tại chỗ và tiếp tục canh gác, để không lộ ra bất kỳ sơ sót nào. Sau đó hắn lập tức dẫn theo Diệp Xu đi qua xem tình hình.
Giác quan thứ sáu nói cho Diệp Xu rằng, tình hình rất không ổn. Nàng rất muốn lựa chọn không đi, nhưng nhìn thấy ánh mắt nôn nóng của Phong Lễ Hòa khi nhìn chính mình, Diệp Xu đương nhiên phải giữ lời hứa hẹn, giúp người phải giúp tới cùng. Lối ra của đường hầm dẫn sang toà viện bên cạnh cũng là phòng ngủ, cũng là dưới gầm giường.
Sau khi Diệp Xu dính bụi đất đầy mình mà theo sát Phong Lễ Hòa, bò từ dưới giường ra bên ngoài.
Trong phòng rất yên tĩnh.
Phong Lễ Hòa vừa mới bò ra ngoài cũng không phát ra tiếng động nào, thậm chí còn không nhiệt tình mà duỗi tay lại đây, hỗ trợ đỡ nàng một phen, đây cũng không phải là thái độ nhất quán bình thường của Phong Lễ Hòa. Diệp Xu càng thêm ý thức được rằng tình hình không ổn. Sau khi Diệp Xu thò đầu ra khỏi gầm giường, nàng đã nghe thấy trong phòng có một mùi máu tươi nhàn nhạt và một mùi hương ngải cứu thoang thoảng.
Diệp Xu ngẩng đầu lên nhìn, thấy Kim Vạn Lượng và Lục Sơ Linh đều đã ngã ra trên bàn. Mặt của Lục Sơ Linh hướng vào mặt bàn, mặt của Kim Vạn Lượng hướng về phía cửa. Phong Lễ Hòa đang đứng ở đằng trước Kim Vạn Lượng, cúi đầu nhìn chằm chằm khuôn mặt Kim Vạn Lượng, lặng người không nói nên lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận