Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 149: Chương 149

Khoảng cách để Phong Lễ Hòa đi từ vị trí của mình đến trước mặt Diệp Xu, đại khái chỉ cần đi xa tầm bảy, tám trượng. Rõ ràng khoảng cách rất ngắn, nhưng con đường này lại khiến Phong Lễ Hòa cảm thấy cực kì dài, một người luôn luôn đầy lòng hăng hái, không chú ý chuyện vặt vãnh như hắn, giờ đây lại thậm chí nghĩ tới việc lùi bước, xoay người chạy trốn. Chỉ cần hắn ta không hỏi quá rõ ràng về vấn đề này, thì sẽ vẫn có chỗ trống để nhớ nhung. Đây là một lần rung động hiếm có kể từ lúc hắn ta chào đời tới nay, cho nên Phong Lễ Hòa cũng không muốn khiến nó đi vào ngõ cụt như vậy chút nào.
Nhưng sự thật thì phải đối mặt, Phong Lễ Hòa dừng bước, nhìn bóng dáng bận rộn Diệp Xu, thở sâu nhịp nhàng.
“Phong đại ca?”
Diệp Xu cảm giác được phía sau có người tới, quay đầu vừa thấy đó là Phong Lễ Hòa, nàng bèn cười rộ lên theo bản năng.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, khóe miệng nhếch lên ngọt ngào như có phết mật ong, đôi mắt cong lại thành hình trăng khuyết, nụ cười vừa trong sáng vừa xinh đẹp, rất dễ dàng khiến người khác cũng vui vẻ theo nàng.
Mặc dù giờ phút này tâm tư của Phong Lễ Hòa đang nặng trĩu, buồn rầu đến mức không thể buồn rầu hơn, nhưng hắn ta vẫn bị nụ cười của Diệp Xu lây nhiễm. Phong Lễ Hòa không nhịn được mà cười rộ lên theo, hắn ta tiếp tục đi về phía trước hai bước, đi vào bên cạnh Diệp Xu.
“Đang vội làm gì đó?”
Diệp Xu giơ một quả lê lên và quơ quơ với Phong Lễ Hòa, sau đó nhét những lát lê đã cắt vào trong miếng thịt, sai thuộc hạ đã có thể bỏ miếng thịt đã ướp của nàng vào lò nướng trong bếp.
Nghe Diệp Xu nói đang làm thịt nướng, Phong Lễ Hòa không khỏi nhớ tới cái đêm mà Kim Vạn Lượng bỏ mạng, Diệp Xu và Trang Phi đã từng đứng bên cầu thang ở khách điếm, thảo luận sôi nổi về chuyện thịt nướng xiên.
Khi đó hắn ta vội vàng chú tâm đối phó với địch để bảo vệ Kim Vạn Lượng, cũng không tham gia vào cuộc nói chuyện của các nàng, nhưng trong lòng lại nhớ kỹ, cũng cảm thấy nhất định món này sẽ rất ngon, lúc ấy hắn ta còn yên lặng nghĩ rằng, chờ khi chuyện này kết thúc, mọi người sẽ cùng nhau ăn mừng như vậy.
Kết quả là Kim Vạn Lượng đã chết, mà kết quả của vụ việc vừa nằm trong lại vừa nằm ngoài dự kiến. Sự hứng thú của mọi người cũng đã giảm, chính hắn ta còn cực kì tự trách, cho nên chuyện ăn mừng bằng thịt nướng xiên cũng đương nhiên bị gác lạ.
Phong Lễ Hòa nghĩ đến đây thì càng thêm áy náy, cảm thấy hơi có lỗi với Diệp Xu. Chuyện của Kim Vạn Lượng là do hắn ta bị mê muội trong đó, không thể phân biệt đúng sai. Diệp Xu đã sớm nhận ra Kim Vạn Lượng là người có đạo đức thế nào, hắn ta lại kiên quyết lôi kéo người ta lãng phí thời gian, cùng đi với chính mình để bảo vệ người đó.
Phong Lễ Hòa lại xin lỗi Diệp Xu một lần nữa về chuyện Kim Vạn Lượng.
“Phong đại ca quá khách sáo, vốn dĩ ta cũng không giúp được gì, chỉ là đi thêm cho đủ số lượng rồi ăn chút hạt dưa mà thôi. Trước đó ngươi còn tặng kiếm phổ cho ta mà, ta cũng không có gì báo đáp.” Diệp Xu chỉ mong Phong Lễ Hòa đừng tự trách vì điều đó nữa. “Thế gian này có rất nhiều người xấu, ai có thể đảm bảo sẽ nhìn thấu được tất cả chứ. Giống như khi ngươi nhìn những cây trúc kia ngọc trong vườn, tất cả đều trông đẹp đẽ, nhưng chỉ khi gõ và mở ra xem, thì mới có thể biết được bên trong đã có dòi trúc.”
Phong Lễ Hòa được Diệp Xu nói an ủi xong rồi, hắn cảm kích gật đầu biết ơn. Diệp cô nương thật tốt bụng và chu đáo, còn biết khuyên ngăn người khác, tuyệt vời!
“Nhắc tới trúc, làm ta lại nhớ tới Trúc Lâm Tứ Quỷ kia. Ta nhất định phải bắt được bọn họ, để bọn họ đền tội cho ngươi.” Phong Lễ Hòa hứa hẹn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận