Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 176: Chương 176

"Cô nương cười cái gì vậy?" Trang Phi sán lại gần, vẻ mặt cực kỳ không tốt, nàng ấy hỏi: "Hay là Tống công tử vừa nói gì đó khiến cô nương rất vui vẻ?"
"Không có."
"Cô nương." Trang Phi liếc nhìn Diệp Xu, vẻ mặt rối rắm, cực kỳ chăm chú: "Trong lòng thuộc hạ có một câu hỏi, đã nhịn lâu lắm rồi, vẫn không hỏi cô nương. Bây giờ cũng không biết có nên hỏi hay không."
Trang Phi nói xong thì nhanh chóng quan sát sắc mặt của Diệp Xu.
Diệp Xu nhắm mắt lại, nàng cứng đờ nói: "Biết ngươi muốn hỏi gì rồi, đừng hỏi."
Trang Phi còn tưởng rằng cuối cùng mình cũng có thể nói ra, nhưng kết quả lại phải kiềm nén, khó chịu hỏi: "Vì sao?"
"Im miệng là được rồi." Diệp Xu xoay người sang chỗ khác, mặt quay về phía trong giường, nàng không quan tâm đến Trang Phi.
Trang Phi nhíu mày, nàng ấy xấu hổ đứng dậy rời đi. Cô nương không cho nàng ấy nói ra, sợ là đang trốn tránh. Chắc hẳn trong lòng Diệp Xu đã rõ ràng rằng, thân phận của nàng và Tống công tử chênh lệch nhau, gần như là hoàn toàn không có kết quả.
Làm thuộc hạ nguyện trung thành nhất bên cạnh cô nương, ở thời điểm này, cách làm chính xác nhất là tiếp tục ngốc nghếch như trước, mặc kệ chuyện này, tùy ý để cô nương nhà nàng ấy nhảy vào hố lửa, Bạch Tú Tú đã đến tìm cô nương hai lần để cảnh cáo Diệp Xu. Cô nương nhiều lần làm trái lại lời lão Bảo chủ, lần này trở về Lăng Vân Bảo, chỉ sợ sẽ bị phạt nặng. Với tính tình của lão Bảo chủ, lão ta giận giữ, giết chết nữ nhi, cũng không phải không có khả năng.
Trang Phi thật sự lo lắng thay cho cô nương nhà mình.
Trang Phi đi ra sau cửa, nàng ấy thở dài. Nàng ấy nghĩ tới nghĩ lui, thật sự không chịu đựng được, nàng ấy quyết định đi tìm Triệu Lăng.
"Này, ta hỏi ngươi, rốt cuộc công tử nhà ngươi có thích cô nương nhà ta không, vậy nên mới đi theo cô nương nhà ta, quyết không chịu đi?" Trang Phi thấy Triệu Lăng lại giả làm đầu gỗ không nói gì, nàng ấy tức giận, chống eo lửa giận ngút trời chất vấn hắn ta.
"Chuyện này có liên quan gì đến ngươi?" Triệu Lăng bị ép cũng nóng nảy, bực bội hỏi lại một câu, ánh mắt bình thường rất cứng nhắc bỗng trở nên sắc bén.
Trang Phi sợ hãi, sau đó hoàn hồn: "Tại sao lại không liên quan đến ta, công tử nhà ngươi thích cô nương nhà ta, ta sợ hắn gây phiền phức cho cô nương nhà ta."
"Đây là cô nương nhà ngươi nói?" Triệu Lăng hỏi.
"Không phải." Trang Phi trả lời dứt khoát, nàng ấy liếc nhìn Triệu Lăng: "Cô nương là ta là một người tốt, đương nhiên nàng ấy không nói những lời như vậy. Thật ra ta cũng không có ác ý, chỉ muốn nhắc nhở ngươi, đừng cả ngày chỉ biết ngốc nghếch phục tùng mệnh lệnh, thời điểm mấu chốt cũng nên giúp công tử nhà ngươi, đừng để hắn đi sai đường. Nếu công tử nhà ngươi thật sự thích cô nương nhà ta, ta khuyên ngươi tốt nhất nên bảo hắn thu hồi tình cảm đó. Hai người bọn họ hoàn toàn không hợp nhau, nguyên nhân không cần ta nói, trong lòng mọi người đều rõ ràng."
Dứt lời, Trang Phi hừ lạnh một tiếng rồi phất tay áo chạy lấy người.
Triệu Lăng đứng im tại chỗ, hắn ta im lặng không hé răng.
Tống Thanh Dung ngậm thịt trâu khô đến trước viện, đúng lúc nhìn thấy Triệu Lăng, nàng ấy vui vẻ chạy tới: "Nếu Diệp cô nương đã đến phủ ở, dù sao cũng nên tổ chức yến hội chào đón tỷ ấy mới hợp quy củ. Các nàng ấy bảo ta đến hỏi ngươi có được không?"
Triệu Lăng lạnh lùng liếc nhìn Tống Thanh Dung.
Tống Thanh Dung mong mỏi nhướng mày, vẻ mặt 'ta chờ câu trả lời của ngươi'.
"Tự mình đến hỏi." Triệu Lăng vô tình nói.
Tống Thanh Dung nghe vậy thì vẻ mặt lập tức thay đổi, nàng ấy cười hì hì giữ chặt tay Triệu Lăng, lắc trái lắc phải cầu xin hắn ta: "Lăng đại ca hãy hỏi giúp đi mà, làm ơn! Ta thật sự không dám đi tìm."
Nhắc tới cung chủ, Tống Thanh Dung sợ hãi đến mức cả người run rẩy. Thật ra nghĩ lại, cung chủ chưa bao giờ tức giận với bọn họ, thậm chí còn chưa từng nói lớn tiếng với họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận