Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 178: Chương 178

Tống mẫu nói đến đây, biểu cảm bi thương nhạt dần, bà ấy kích động nắm chặt tay Diệp Xu, ánh mắt rưng rưng, bà ấy hỏi nàng: “Cô nương nói xem, sau này hắn nên làm thế nào?”
“Đúng vậy, chuyện này không dễ giải quyết.” Diệp Xu nhân cơ hội này nói với Tống mẫu, nàng có một ý kiến hay.
Mắt Tống mẫu lập tức sáng lên, kích động nhìn Diệp Xu, bà ấy bảo nàng có ý kiến gì cứ nói ra, không phải sợ, họ sẽ đồng ý.
“Hay là, phu nhân chọn một đầu bếp có tay nghề tốt cho ta, ta sẽ dạy hắn nấu cơm cho Tống công tử, sau này sẽ không cần lo lắng nữa.”
Diệp Xu vừa dứt lời, ánh sáng trong mắt Tống mẫu biến mất hầu như không còn. Tống mẫu do dự một lúc, nhưng vẫn ấp úng đồng ý.
Diệp Xu cảm nhận được Tống mẫu không nhiệt tình như trước, nàng hỏi: “Nếu phu nhân thấy chủ ý này của ta không ổn thì cứ nói ra, đừng ngại.”
“Sao có thể, đây là ta cảm động, tạm thời chưa biết nên nói gì cho đúng!” Tống mẫu dùng khăn xoa khóe mắt.
“Nếu Tống công tử vẫn chưa ăn cơm, vậy ta sẽ đến phòng bếp nấu cho hắn một ít, vừa hay dặn đầu bếp kia luôn.” Diệp Xu thấy lúc này rất thích hợp, để người đầu bếp kia làm đồ đệ của nàng, nàng chắc chắn sẽ dốc lòng dạy bảo, để sau này đầu bếp này sẽ thay thế nào, vậy nàng có thể thoát thân.
“Vậy làm phiền Diệp cô nương.” Tống mẫu cười đồng ý, bà ấy sai Vương thị đến xử lý chuyện này.
Vương thị dẫn Diệp Xu đến phòng bếp, nàng ấy gọi tất cả các đầu bếp đến trước mặt Diệp Xu, để Diệp Xu tự chọn lựa.
Đầu tiên, Diệp Xu kiểm tra thực đơn của bọn họ, xem ai biết làm nhiều món nhất, rồi nàng nhìn kỹ thuật xắt rau của họ, cẩn thận hỏi bọn họ các phương pháp nấu ăn. Cuối cùng, Diệp Xu quyết định chọn một đầu bếp trẻ hơn hai mươi tuổi tên là Lưu Phương để học tập với mình.
Lưu Phương không chỉ biết nấu nhiều món, mà kỹ thuật xắt rau cũng rất tốt, hơn nữa cách ướp muối và xử lý thịt tươi cũng rất cẩn thận. Diệp Xu cảm thấy có thể đào tạo hắn thành nhân tài, nàng chuẩn bị thực hiện kế hoạch bồi dưỡng một đầu bếp giỏi vì đại ma đầu!
Lưu Phương cũng rất vui vẻ vì được học tập từ người tài giỏi như Diệp Xu, không đợi Diệp Xu nói gì, hắn ta đã chủ động quỳ rạp xuống đất, kính trà với Diệp Xu, gọi nàng là sư phụ.
Diệp Xu rất vui vẻ, nhìn hắn ta như vậy, nàng thấy hắn ta có thêm một ưu điểm: Thông minh.
Sau khi Diệp Xu dạy hắn ta làm canh gà, nàng dẫn hắn ta mang đến cho Tống Thanh Từ.
Tống Thanh Từ thấy Diệp Xu dẫn một người lạ đến, vẻ mặt hắn rất bình tĩnh, hoàn toàn không có gì khác biệt. Hắn dùng thìa múc một thìa canh trứng gà, canh trứng gà có màu nâu sẫm, nấu với tôm và mộc nhĩ xay vụn, lòng đỏ trứng mềm lắc trái lắc phải ở trong thìa, khiến người khác nhìn muốn cắn một miếng.
Tống Thanh Từ đưa vào miệng, ngay sau đó hắn cúi đầu ói ra.
Lúc này, Lưu Phương đứng bên cạnh Diệp Xu, quỳ bụp xuống đất, hắn ta sợ run rẩy.
Món canh trứng phải chọn trứng gà mới được sinh ra khoảng hai ngày thì mới tươi, màu sắc của lòng đỏ sẽ có màu vàng sẫm nhất. Khiến trứng chưng có màu hoàng kim đầy đặn, mềm non mịn, còn rất thơm.
Diệp Xu chọn trứng xong, đến việc quấy chất lỏng rồi lọc ra với việc đo đủ lượng nước, ngay cả thời gian để chưng trứng, đều được nàng khống chế một cách phi thường nghiêm khắc.
Trong nước sốt canh trứng phải chọn những con tôm sông tươi ngon loại to nhất, được luộc chín với nhiệt độ vừa vặn để đảm bảo độ tươi ngon của tôm. Đương nhiên là mộc nhĩ cũng phải chọn loại dày và giòn nhất miền Bắc.
Bởi vì xem xét đến việc lần trước đại ma đầu đã cự tuyệt dùng cơm một lần, chắc hắn sẽ có cảm xúc mâu thuẫn đối với việc ăn cơm.
Cho nên, lúc Diệp Xu chưng trứng nàng cố ý dùng chút tâm tư khéo léo, nàng lót lá trúc lên trên bề mặt vỉ hấp, ở canh trứng cũng rải vài lá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận