Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 194: Chương 194

“Ta đi bố trí phòng cho Tống công tử.” Trang Phi chủ động nhận việc.
“Cứ an bài ở bên cạnh hoa lan viên đi.” Nếu nơi đó là nơi Diệp Hổ giết người dưỡng hoa, nói không chừng đại ma đầu cũng sẽ thích. Ở phương diện này, hai vị đại lão tuy hai mà một, vừa vặn có thể giao lưu cảm thụ với nhau một chút.
Trang Phi lại không nghĩ nhiều như vậy, còn tưởng rằng cô nương cảm thấy bên hoa lan viên có hoa cỏ xinh đẹp, phong cảnh càng tốt hơn, nên mới an tâm an bài như vậy. Trang Phi vội vàng đi làm, lúc an bài chổ ở, còn cố ý cường điều sự dụng tâm lương khổ của cô nương cho Triệu Lăng biết.
Triệu Lăng chờ Tống Thanh Từ trở về, thì thuật lại sự “dụng tâm lương khổ” trong lời nói của Trang Phi cho Tống Thanh Từ nghe.
Tống Thanh Từ đẩy cửa sổ ra nhìn vườn hoa lan ở bên ngoài. Bên trong vườn hoa lan có rất nhiều hành lang quanh co khúc chiết, được treo đèn lồng sáng ngời, khiến vườn hoa được chiếu sáng lung linh cực đẹp.
Tống Thanh Từ nhìn cảnh đẹp này, đáy mắt hắn xuất hiện một chút cảm xúc khác thường.
Diệp Xu đứng ngồi không yên ở trong phòng, khống chế bản thân không lập tức đi tìm Tống Thanh Từ. Nàng sợ bên Diệp Hổ vẫn còn chú ý đến thái độ của nàng bên này. Nếu nàng đi tìm hắn quá nhanh, Diệp Hổ sẽ hoài nghi nàng có để ý đến Tống Thanh Từ.
Lòng hiếu kỳ đúng là một thứ thần kỳ, một khi gợi nó lên, sẽ rất khó kiềm chế nó xuống được. Thật ra Diệp Xu rất muốn biết, Tống Thanh Từ và Diệp Hổ gặp riêng trong phòng, đã nói chuyện gì với nhau. Tống Thanh Từ đã dùng cách nào để đối phó với “bài kiểm tra” của Diệp Hổ, mà vì sao Diệp Hổ lại quyết định không giết Tống Thanh Từ.
Vậy mà hai người này lại không đánh nhau, thật là khiến nàng tiếc nuối.
Diệp Xu không có cách nào để tiếp tục chờ nữa, vừa lúc nàng đang đói bụng, nàng mới sực nhớ buổi tối nàng vẫn chưa ăn cơm. Thế là Diệp Xu dứt khoát đi đến phòng bếp, làm một chén mì đơn giản cho bản thân, nhưng sau khi nàng và Trang Phi ăn xong, thì nghĩ đến Tống Thanh Từ cũng chưa ăn, vừa lúc có thể lấy lý do này để đi tìm hắn.
Nói như thế nào thì nàng vẫn là người dẫn đại ma đầu đến Lăng Vân Bảo để “mạo hiểm”, vẫn phải khao hắn một chút.
Diệp Xu chọn dùng nước bí đỏ, nước rau chân vịt và nước dâu tằm làm thành ba cục bột tam sắc, cán thành từng miếng mỏng, sau đó dùng xiên tre vẽ những bức tranh trên bề mặt, như cá, ngựa, đóa hoa, sau đó dùng tiểu đao cắt từng bức hình này ra. Nàng nấu một nồi nước sôi, rồi để từng miếng bộ vào, đợi khoảng chín tám phần rồi vớt ra, rồi bỏ dầu, gừng băm, hành phi vào nồi để xào đều, sau khi vớt ra, nàng lại bỏ thịt gà xé sợi, thịt heo xé sợi, rồi xào đều đến khi thay đổi màu sắc, cho thêm rau kim châm và sợi rong biển vào để xào ra hương thơm, rồi bày ra đĩa.
Canh xương heo đã được phòng bếp hầm tốt đặt trong nồi, nàng chỉ cần để chút giấm chua, tiêu xay, hành thái, muối và sợi da gà mỏng bỏ vào nồi, cuối cùng nấu cho sôi lên.
Nàng xếp mì ra chén, rồi cho mấy loại sợi thịt và đồ ăn thái sợi được xào chín để vào, đổ nước canh xương heo có màu trắng ngàn vào chén, thế là một chén mì độc đáo đã làm xong.
Diệp Xu lại làm thêm một chén mì, đây là để chuẩn bị cho Diệp Hổ, dù lão ta có thích hay không thích, làm như vậy chỉ để tránh cho lão ta soi mói mà thôi. Không thể để “nữ nhi” vừa mới trở về đã nấu cơm cho người khác ăn, mà mặc kệ “phụ thân” được.
Trước tiên Diệp Xu tự mình mang đến cho Diệp Hổ trước, trong lòng nàng cầu nguyện lúc này Diệp Hổ đang nghỉ ngơi, mặc kệ nàng. Nàng đến viện của Diệp Hổ, thì nghe người hầu nói lão Bảo chủ không ở đây, trong lòng Diệp Xu vui mừng, lập tức muốn rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận