Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 195: Chương 195

Nhưng nàng vui mừng chưa quá ba giây, thì thấy Diệp Hổ đang đi tới từ phía đối diện, phía sau lão ta là Bạch Tú Tú. Lúc này toàn bộ hành trình Bạch Tú Tú đều cúi đầu, nàng ta giống như bị đánh thành cà tím, rất thành thật đi theo phía sau Diệp Hổ, nàng ta còn không chú ý tới Diệp Xu.
“Có chuyện gì?” Diệp Hổ nhìn thấy Diệp Xu xuất hiện nên có hơi bất ngờ, ngày trước nếu nàng từ bên ngoài trở về, chắc chắn sẽ dẫn người đến tửu lầu ở bên ngoài chơi một trận cho đã. Mà bây giờ, không nói đến nàng còn thành thật ngốc ở trong nhà, vậy mà còn dẫn người mang đến một chén mì tới cho lão ta.
“Nữ nhi mang đến cho cha một chén mì, không biết buổi tối cha có dùng cơm hay chưa?” Diệp Xu nhỏ giọng hỏi.
Hương khí nhàn nhạt tràn ngập khoang mũi của Diệp Hổ, khiến Diệp Hổ đột nhiên nhíu mày. Mà lúc này Bạch Tú Tú đi theo phía sau Diệp hổ, tuy nghe thấy giọng nói của Diệp Xu khiến nàng ta phẫn hận không thôi, nhưng ngại sự hiện diện của Diệp Hổ ở đây, cũng sợ hãi sự trừng phạt sắp tới, cho nên nàng ta không dám ngẩng đầu lên.
Diệp Hổ nhìn lướt qua chén mì mà Trang Phi bưng trên tay, dáng vẻ vậy mà không tệ, “nội dung” bên trong cũng độc đáo. Ngay sau đó đáy mắt Diệp Hổ hiện lên một tia ngạc nhiên nghi ngờ.
"Con làm?"
Diệp Xu gật đầu.
"Con học cái này hồi nào?" Ánh mắt của Diệp Hổ càng hung ác hơn, trong lời nói đều toát lên sự không vui.
"Con muốn làm một chút chuyện, để hiếu kính cha, để cha kinh ngạc vui vẻ, nên trộm học nấu cơm." Diệp Xu nhỏ giọng giải thích, bộ dạng của nàng trông nhìn rất ngoan.
Lông mày Diệp Hổ càng nhăn sâu hơn, mắng nàng: "Nghiêm túc tập võ mới tốt."
"Nữ nhi đã biết." Diệp Xu ngoan ngoãn tiếp nhận lời trách mắng, chuẩn bị dẫn Trang Phi và chén mì kia rời đi.
Đột nhiên thuộc hạ Diệp Hổ bước đến tiếp nhận chén mì.
Tuy Diệp Hổ không hé răng, nhưng thuộc hạ của Diệp Hổ nếu dám làm như thế, vậy chắc chắn là ý của Diệp Hổ.
Diệp Xu cũng không nghĩ nhiều, nàng nhìn ra được đối với chuyện nàng làm cho lão ta , tựa hồ lão ta không thích. Sở dĩ lão ta miễn cưỡng tiếp nhận, đại khái là không muốn vì một chén mì mà thiệt hại "tình cảm cha con", dù sao thì về sau lão ta còn muốn lợi dụng nàng.
Tiếp theo đó, Diệp Xu nện bước vội vàng đi tìm Tống Thanh Từ, tự mình đưa mặt đến trước mặt hắn.
Đây là lần đầu Tống Thanh Từ nhìn thấy "sợi mì" đa dạng màu sắc như vậy, có màu vàng, xanh, tím, hình dạng cũng khác nhau. Trước kia lúc ăn mì chỉ cảm thấy đơn điệu không thú vị, mà hôm nay hắn ăn mì đều tò mò xem thử thứ này có hình dạng gì, có vài phần thú vị. Cứ như vậy, không hay từ lúc nào, từng miếng được bỏ vào miệng, vậy mà có thể ăn hết một chén mì lớn, chỉ còn vài sợi thịt dư lại.
Diệp Xu ngồi bên cạnh đã sớm ngồi không yên, khi nàng thấy Tống Thanh Từ đặt đũa xuống, nàng lập tức hỏi hắn và Diệp Hổ đã nói chuyện gì.
Tống Thanh Từ uống một ngụm trà, rồi dùng chiếc khăn tay nhẹ nhàng lau khóe miệng, sau đó mới nhìn Diệp Xu.
“Phụ thân ngươi rất lợi hại."
Diệp Xu vừa nghe thấy lời này thì cảm thấy rất không ổn, ngay cả đại ma đầu còn khen lão ta lợi hại, vậy chắc chắn lão ta rất khó đối phó. Ngay cả nàng là người đã đọc hết quyển sách này, đương nhiên vẫn biết Diệp Hổ đúng là không đơn giản, dù sao lão ta cũng là boss vai ác lớn nhất trong quyển sách, Diệp Xu là không nghĩ tới, trong mắt đại ma đầu, cấp bậc Diệp Hổ lại cao như vậy, nàng vốn tưởng đại ma đầu có dùng một giây để thu phục lão ta.
"Cha ngươi cũng không hỏi ta cái gì, chỉ là hỏi về gia thế tuổi tác, phụ thân huynh đệ của ta làm quan ở đâu.” Tống Thanh Từ tiếp tục kể chi tiết hơn: “Ngoài ra còn hỏi ta hai vấn đề, làm sao để là quân tử, dùng cái gì để trị thiên hạ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận