Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 198: Chương 198

"Công từ, thực xin lỗi." Diệp Xu theo bản năng mà xin lỗi, nàng cảm thấy nàng quá tra, nàng giống như đang thật sự đùa giỡn tình cảm của đại ma đầu.
"Không bằng đổi một câu."
“Ta thích ngươi?”
Liếm cẩu liếm thành thói quen, đúng là không phải một chuyện tốt.
Người ta muốn nàng đổi một câu khác, nàng đổi thành câu khác, vậy mà còn nói ra miệng.
Diệp Xu buồn bực, vừa rồi dưới tình thế cấp bách, phản ứng đầu tiên của nàng lại là đi đi ôm lấy đại ma đầu?
Nếu nàng cảm thấy xấu hổ thì lấy tay che mặt, vì sao lại đi ôm đại ma đầu?
Nếu nàng cảm thấy xấu hổ thì cũng có thể xoay người qua chỗ khác đi, vì sao lại đi ôm đại ma đầu?
Bản thân ngốc ngu ngốc kéo tiết tấu thành như vậy, còn có bầu không khí ở đó, câu nói cuối cùng kia nàng không nói ra miệng cũng khó.
Vốn dĩ đại ma đầu bởi vì mấy hành động để tìm cách sống sót lúc trước của nàng, mà hiểu lầm nàng thích hắn, hiện tại nàng không chỉ chủ động nhào vào trong ngực hắn, còn sảng khoái nói ra lời “thích” kia.
Hiện tại kết cục của chuyện này đã định, nàng có muốn giải thích cũng không có cơ hội.
Cái đầu là cái thứ tốt, nhất định phải thường xuyên rèn luyện nó, chứ không phải để nó trở thành cái thùng đựng nước.
Diệp Xu ngẩn người dựa vào lồng ngực Tống Thanh Từ, âm thầm tiến hành việc tự kiểm điểm bản thân một cách sâu sắc nhất.
Lần sau khi gặp lại đại ma đầu, nhất định nàng phải khống tốt ý chí sinh tồn của bản thân, không, không nên vội vàng nhượng bộ, không cần gấp gáp lấy lòng, không cần để nước vào đầu…
Cuối cùng Diệp Xu vẫn không biết bản thân làm cách nào thoát khỏi lòng ngực đại ma đầu. Nhưng nàng vẫn cảm giác rõ ràng, lúc nàng và đại ma đầu tách ra, hắn đã dùng tay vuốt ve gương mặt nàng, hơn nữa trên khóe môi của hắn còn treo nụ cười rất quỷ dị. Nhìn thì giống dịu dàng, nhưng suy nghĩ trong đầu hắn chắc chỉ có quỷ mới biết được.
“Ngươi mau trở về nghỉ ngơi đi.”
Tống Thanh Từ đưa nàng đến cửa, sau nhẹ giọng dặn dò rồi mới rời đi.
Diệp Xu ngơ ngác nhìn bóng dáng Tống Thanh Từ rời đi, suy nghĩ trong đầu óc nàng rối bời, nàng có thể tưởng tượng một bộ hí kịch hoàn chỉnh, hơn nữa còn đoán trước những kết cục sắp phát sinh.
Trang Phi cảnh giác nhìn quanh bốn phía, rồi nhanh chóng kéo cô nương nhà mình vào phòng.
Đóng cửa sổ, đóng cửa.
“Vừa rồi cô nương và Tống công tử đã ôm, ôm nhau đó!” Trang Phi nghẹn nửa ngày cuối cùng cũng lên tiếng.
“Không cần ngươi phải nhắc nhở đâu.”
Nàng đương nhiên rõ ràng bản thân đã làm ra chuyện ngu xuẩn gì!
Tìm đường chết là một kỹ thuật sống, nếu làm tốt thì hủy diệt người khác, làm không tốt thì bản thân bị diệt.
Nàng là điển hình thuộc về người sau.
Diệp Xu đỡ trán, nằm thẳng trên chiếc giường quý phi, lăn qua lộn lại than thở mấy hơi.
Rốt cuộc đại ma đầu có bao nhiêu thật tình đối với nàng, Diệp Xu không muốn nghĩ nhiều, bởi vì sự thật mà nàng cho rằng đúng nhưng chưa chắc gì đã đúng, phải xem đại ma đầu ở bên kia thật sự làm cái gì. Nếu hắn chỉ sờ sờ khuôn mặt nhỏ, tặng mấy lễ vật nhỏ, đối vài câu dịu dàng với nàng, chưa chắc gì đã là thật.
Chuyện tình cảm lại khuyết thiếu sự thẳng thắn chân thành, thì rất khó có sự tín nhiệm.
Từ “thích” dựa trên những lời nói dối và lừa gạt, mặc dù trong đó sẽ có vài phần thiệt tình, nhưng nó chỉ giống như những bọt biển xinh đẹp, chịu không nổi thử thách của thời gian mà vỡ vụng trong giây lát.
Cho nên, trước khi mối quan hệ này không hoàn toàn rõ ràng xác định, Diệp Xu cảm thấy chuyện nàng nên làm nhất là biết rõ vị trí của mình.
Dù sao cho tới bây giờ, không ai có thể đoán được suy nghĩ thật sự trong đầu đại ma đầu. Mọi thứ liên quan đến hắn đều thần bí quỷ quyệt, làm cho người khác khó có thể nắm bắt được nguyên nhân và mục đích của hắn. Ví dụ như vụ thảm sát cả nhà võ lâm minh chủ, ví dụ như sự kiện ở Pháp Hoa Tự, cũng như việc hắn thích nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận