Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 204: Chương 204

Diệp Hổ gắp một viên trứng cút, đặt vào trong chén của Diệp Xu, sau đó lại gắp một miếng bí đỏ cho nàng.
Diệp Xu vừa kinh ngạc vừa sợ hãi ăn hết những thứ đó, sau đó nàng cười đặt chiếc đũa xuống.
“Đã lớn như vậy, mà còn vậy nữa.” Diệp Hổ liếc nhìn nàng một cái, trực tiếp dùng tay lau hạt cơm bên miệng Diệp Xu.
Diệp xu: “…”
Mấy sát nhân cuồng ma, siêu cấp đại biến thái, có phải đều thích sờ khóe miệng của người khác không?
“Cảm ơn cha.” Diệp Xu khẩu thị tâm phi nói.
“Tên Tống thư sinh kia, dùng hắn được hay không, phải xem bản thân hắn có bản lĩnh hay không.” Bỗng nhiên Diệp Hổ nói về Tống Thanh Từ với Diệp Xu.
Diệp Xu nghiêm túc lắng nghe, đúng lúc phụ họa gật đầu.
“Cơ hội chỉ có một lần, nếu hắn không được, con có vì hắn cầu tình cũng vô dụng.” Diệp Hổ nói tiếp.
“Cha cứ yên tâm, con cũng không thích người vô dụng.” Diệp Xu cảm thấy nếu nàng trở nên cặn bã lên, thì chuyện này cũng không phải là chuyện làm khó nàng.
Diệp Hổ vừa lòng gật đầu: “Rất tốt, ba ngày sau các ngươi sẽ khởi hành, đi đến phái Hoa Sơn. Bên phái Hoa Sơn sẽ cử hành đại hội so kiếm pháp dành cho hậu bối, người thắng sẽ được kiếm phổ Tam Xuân. Cha mặc kệ con có thể thắng hay không, hoặc là dùng cách nào thắng được, tóm lại chỉ cần các ngươi có thể mang kiếm phổ Tam Xuân nguyên bản về đây là được.”
Đại hội kiếm pháp dành cho hậu bối của phái Hoa Sơn, chuyện này Diệp Xu đương nhiên biết đến. Khoảng thời gian trước Phong Lễ Hòa từng nói qua chuyện này, nàng còn đáp ứng Phong Lễ Hòa tuyệt đối sẽ không đến quấy rối. Hiện giờ sợ là nàng không giữ lời rồi.
Diệp Xu thật do dự, lại nghe thấy hai câu bổ sung của Diệp Hổ.
“Lần này đi, chỉ cho con dẫn theo Trang Phi và hắn đi, Lăng Vân Bảo sẽ không cho mấy đứa nhân thủ, cũng sẽ không âm thầm trợ giúp con.”
Diệp Hổ nói cho Diệp Xu biết, nếu là khảo nghiệm, đương nhiên sẽ có hơi khó khăn, mới có thể chứng minh năng lực và sự nhạy bén của Tống Thanh Từ. Nếu hắn không có tí “mưu lược” nào, trong tương lai triều đình sẽ không thể trọng dụng hắn, vậy lão ta không có hứng thú tiến cử hắn.
Trong lòng Diệp Xu thầm than một tiếng, khảo nghiệm thì đương nhiên có thể làm được, nhưng vì sao cứ phải lựa chọn phái Hoa Sơn, nơi trung tâm của cốt truyện chứ. Đương nhiên nàng cũng hiểu, Diệp Hổ có thù oán với phái Hoa Sơn, lão ta đương nhiên thích quấy rối phái Hoa Sơn.
Nàng không có khả năng thương lượng với Diệp Hổ về việc đổi địa điểm khảo nghiệm, dù sao thì không thể được lựa chọn, nên Diệp Xu không do sự dứt khoát đáp ứng.
“Nếu con làm tốt chuyện này, về sau cha sẽ không quản việc hôn nhân của con, nếu con nguyện ý thì con và tên thư sinh kia có thể ở bên nhau.” Ánh mắt thâm thúy của Diệp Hổ quan sát kỹ Diệp Xu, khóe môi lão ta treo lên một nụ cười giả tạo.
Diệp Xu nhướng máy, lập tức nghiêm túc nói với Diệp Hổ: “Nữ nhi không muốn ở bên hắn! Nữ nhi chưa bao giờ thích hắn!”
Hãy tin tưởng nàng, lời này của nàng thật sự là lời nói thật!
Dù sao bây giờ nàng đang ở bên trong Lăng Vân Bảo, dù nàng có nói cái gì, đám ám vệ của đại ma đầu cũng không ở đây, bọn họ sẽ không nghe được lời nàng nói, nàng có thể không kiêng nể điều gì mà tùy tiện nói với Diệp Hổ.
“Vậy sao?” Trên gương mặt Diệp Hổ lộ ra sự hài lòng, tươi cười hỏi: “Vậy con muốn ở bên ai?”
Quả nhiên Diệp Xu không đoán sai, vừa rồi là Diệp Hổ cố ý thử nàng.
“Con sẽ không gả chồng, chỉ muốn hiếu thuận dưới gối của cha thôi.” Diệp Xu dối trá thể hiện sự chung thành.
“Hồ đồ.” Ngoài miệng Diệp Hồ tuy mắng nàng như vậy, nhưng trên mặt lão ta lại tỏ vẻ hài lòng.
Rốt cuộc Diệp Xu cũng thông qua “bài kiểm tra”, đủ tư cách đi ra khỏi phòng Diệp Hổ, lúc này lòng bàn tay của nàng đầy mồ hôi.
Diệp Xu vội vàng đến chỗ của Tống Thanh Từ, lúc đến nơi, nàng phát hiện Tống Thanh Từ vậy mà vẫn còn dùng cơm sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận