Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 205: Chương 205

Nhìn cái tốc độ hắn dùng để ăn cơm này!
Nàng và Diệp Hổ không chỉ ăn xong cơm sáng, mà còn tiến hành một bài kiểm tra buổi sáng xong rồi, hơn nữa nàng từ nơi của Diệp Hổ đến đây, khoảng cách đi đến đây cũng phải một nén nhang, vậy mà con hàng này vẫn chưa ăn cơm sáng xong.
Diệp Xu thật muốn quỳ xuống vái lạy bái phục tên này, mời Tống Thanh Từ nhận lấy đầu gối của nàng.
Tống Thanh Từ ngước mắt nhìn nàng một cái, nhưng vẫn yên lặng ăn cơm, sau khi hắn nuốt xuống ngụm cháo cuối cùng trong chén, hắn lại đi súc miệng, lau khô miệng, rồi mới đi vòng vèo lại đây.
Lúc tên này quay lại, còn mang đến một trận gió nhẹ, Diệp Xu ngửi thấy mùi hương hoa mai nhàn nhạt trên người hắn, khiến tâm tình nàng rất tốt.
“Ta đến để nói cho ngươi một tin tức xấu.”
Diệp Xu đơn giản kể lại yêu cầu của Diệp Hổ. Tay nàng chống cằm, mắt trông mong mà nhìn Tống Thanh Từ, hỏi hắn nghĩ gì.
Nếu Tống Thanh Từ nói sau khi rời đi nơi này, không cần để ý tới chuyện đó, đi với hắn về Thăng Dương Cung, nàng muốn đi hay không đây?
Nếu đại ma đầu vẫn luôn có tính tình an an tĩnh tĩnh tốt đẹp như vậy, sẽ không xảy ra mấy chuyện lừa dối, nói không chừng Diệp Xu sẽ nguyện ý đi theo đại ma đầu.
Lăng Vân Bảo có tình huống phức tạp, phòng thủ trong ngoài đều rất kiên cố, nhãn tuyến của Bách Hiểu Đường bên ngoài trãi rộng khắp nơi, không có chỗ nào là không có, dường như nàng không còn chỗ trốn chạy. Nếu chỉ dựa vào năng lực của bản thân, nàng phải thực hiện từng bước trù tính rất lâu mới được, hơn nữa kết cục cuối cùng có thể thành công hay không, lại là chuyện rất khó xác định.
Nếu nàng có Thăng Dương Cung che chở, thì những tính toán này có thể giảm bớt một chút.
“Được.” Tống Thanh Từ dứt khoát đồng ý.
Diệp Xu ngẩn ra, kinh ngạc hỏi hắn: “Ngươi thật sự muốn đi với ta đến phái Hoa Sơn cướp kiếm phổ?”
“Chúng ta không cần cướp, cứ dựa vào thủ đoạn đứng đứng bắt lấy.” Tống Thanh Từ giải thích.
Diệp Xu: “…”
Trọng điểm không phải cái này! Trọng điểm là một đại ma đầu như ngươi, không lẽ lại nhàm chán rảnh rỗi như vậy, đến phái Hoa Sơn chỉ để lãng phí thời gian tìm kiếm phổ Tam Xuân gì đó? Kiếm phổ Tam Xuân thực sự rất bình thường, hoàn toàn không cần đến phái Hoa Sơn làm một thao tác lẳng lơ như vậy. Ta đảm bảo với ngươi, kiếm pháp Cửu Linh của Thái Dương Cung so với kiếm phổ Tam Xuân còn tốt gấp trăm lần!
“Sao vậy? Ngươi không muốn đi sao?” Tống Thanh Từ phát hiện cảm xúc của Diệp Xu không đúng lắm, nên hỏi nàng.
“Thân thể công tử không tốt, còn muốn công tử đi đường xa như vậy, ta cảm thấy không tốt lắm.” Diệp Xu nhìn xung quanh, hạ giọng nói khẽ với Tống Thanh Từ: “Chiêu này của cha ta quá độc ác, nếu công tử không muốn đi thì không đi, ta cũng không đi.”
“Ngươi không cần vì ta mà lo lắng, ta nói rồi ta sẽ không liên lụy ngươi, thì tuyệt đối sẽ không liên lụy.” Tống thanh Từ nhàn nhạt nói.
Xem ra đại ma đầu quyết tâm đến phái Hoa Sơn.
Nàng đã sớm nói cho đại ma đầu biết được, rằng Diệp Hổ chỉ là dưỡng phụ không có quan hệ huyết thống với nàng, lão ta vẫn luôn lợi dụng nàng. Dựa theo logic bình thường mà nghĩ, nếu đại ma đầu thật sự thích nàng, đáng ra trong thời điểm này phải làm lộ thân phận, ra tay trước, dẫn nàng cao chạy xa bay.
Nàng nghĩ tới nghĩ lui, đại khái chỉ có một loại khả năng: Đại ma đầu nguyện ý chấp hành mệnh lệnh của Diệp Hổ, tùy tý Diệp Hổ sắp xếp, bởi vì chính hắn có chuyện muốn làm, hắn cần phải tiếp tục duy trì hiện trạng hiện tại.
Bởi vậy mới biết, đại ma đầu không phải hoàn toàn vì nàng mà đến đây. Sở dĩ hắn lựa chọn đi theo nàng đến Lăng Vân Bảo, thật ra là có mục đích khác. Có lẽ có liên quan đến việc lúc trước hắn bắt cóc hoàng thái tôn ở Lư Châu.
Nếu cái đại ma đầu gọi là thích, là nhạt nhẽo, hoặc chỉ là thứ để lợi dụng, vậy tiện cho nàng bảo vệ tốt bản tâm, nàng không cần phải tham lam cái gì, càng không cần phải vướng sâu trong vũng bùn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận