Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu
Chương 211: Chương 211
“Diệp tỷ tỷ, ta thật sự biết sai rồi. Ta lấy mạng của ta ra thề, nếu ta còn dám nảy sinh bất kỳ ý định xấu xa nào với công tử thì ta sẽ không được chết tử tế, sau khi chết không được mai táng, biến thành cô hồn dã quỷ, ngay cả địa ngục cũng không vào được.”
Diệp Xu: Ta hoàn toàn không tức giận vì chuyện này được chứ!
“Đứng lên đi!” Diệp Xu sốt ruột nói.
Tôn Nhị Phụng ngoan ngoãn đứng dậy, lại vẫn bám lấy Diệp Xu không chịu đi: “Tỷ tỷ về Lăng Vân Bảo hồi nào thế, sao ta lại không biết?”
“Về từ tối hôm trước, không ai thông báo, đương nhiên muội không biết rồi.”
“Ôi, cha ta không ở trong thôn, tin tức của ta cũng không nhanh nhạy nữa.” Tôn Nhị Phụng lập tức mời Diệp Xu và Tống Thanh Từ đến nhà nàng ấy ngồi một lát.
Diệp Xu ngay lập tức hỏi tình hình gần đây của cha nàng ấy như thế nào, sau đó từ thông tin bên lề biết được rằng, hóa ra cha của Tôn Nhị Phụng chính là Tôn Kỳ đường chủ của Lăng Vân Bảo Tứ An Đường, tất cả hộ vệ và sát thủ của Lăng Vân Bảo đều quay về dưới trướng của Tứ An Đường.
Gần đây, bởi vì Tôn Kỳ nhận lệnh từ lão Bảo chủ ra ngoài làm việc, đã non nửa tháng rồi mà vẫn chưa quay về. Tôn Nhị Phụng rảnh rỗi đến phớt lờ nhà cửa, thường xuyên ra ngoài đi dạo, thỉnh thoảng có hứng thì lại bắt hai tiểu ca ca dáng dấp đẹp trai trở về.
Tôn Nhị Phụng từ nhỏ đã cùng Diệp Xu tập võ lớn lên, có thể xem như đối tác tập luyện của Diệp Xu. Nhưng mà về sau Diệp Xu lớn lên, công phu của nàng cũng ngày càng lợi hại, vượt xa Tôn Nhị Phụng cả một đoạn dài, Tôn Nhị Phụng không có tư cách này, cũng chỉ có thể cười nói cùng nàng. Hai người trong lúc đó vẫn có chút tình nghĩa tỷ muội, đương nhiên Diệp Xu là người chủ đạo, Tôn Nhị Phụng chính là chó săn nhỏ bên cạnh Diệp Xu.
“Ta sẽ không đến nhà muội đâu, ngoan ngoãn về nhà, đừng có gây chuyện nữa, về sau cũng không được phép làm mấy chuyện như cướp người trên đường nữa.”
Nhắc đến chuyện này, Diệp Xu bỗng nhiên nghĩ tới, lần trước Trang Phi từng kể với nàng, Lăng Vân Bảo này chính là nơi kẻ mạnh làm vua, ai mạnh thì mới có quyền quyết định. Rất nhiều nam nhân sức lực dũng mãnh sẽ cướp nữ nhân ở trên đường về nhà. Nữ đồng hương sức lực yếu thế, sao có thể bị ức hiếp như vậy.
Diệp Xu gọi Trang Phi đến hỏi: “Nếu ta đã là bảo chủ của Lăng vân Bảo, vậy thì quy tắc trong thôn có phải do ta quyết định không?”
Trang Phi do dự, hạ thấp giọng nói với Diệp Xu: “Nếu như lão Bảo chủ đồng ý.”
“Lão ta sẽ đồng ý, lập tức lập một quy tắc truyền xuống cho ta đi, về sau trong Lăng Vân Bảo, cho dù là nam hay nữ, ai cũng không được phép bắt người trên đường về nhà, kẻ phạm luật…” Diệp Xu suy nghĩ một chút, vẫn nên phạt nặng một chút mới có tác dụng cảnh cáo mọi người: “Trảm!”
Tôn Nhị Phụng ở bên cạnh nghe mà sợ, sắc mặt bắt đầu tái nhợt. Nàng ấy vốn dĩ nghĩ rằng Diệp tỷ tỷ chỉ là hứng thú nhất thời, tìm một thư sinh ở bên cạnh chơi đùa một chút, không ngờ rằng nàng thậm chí còn không ngại lập ra quy tắc vì hắn. Điều này hoàn toàn nhìn ra được Diệp tỷ tỷ thật sự quan tâm vị Tống thư sinh này, lần này nàng ấy đúng là cắm đầu đâm vào mông hổ.
Tôn Nhị Phụng lập tức bật khóc, quỳ xuống trước mặt Diệp Xu lần nữa, liên tục dập đầu nhận tội.
“Được rồi, muội về nhà đi, không phải là chuyện gì lớn, ghi nhớ cảnh cáo của ta vào trong lòng là tốt rồi.” Diệp Xu vỗ vỗ vai Tôn Nhị Phụng.
Tôn Nhị Phụng sợ hãi gật gật đầu, trong lòng nghĩ Diệp tỷ tỷ bây giờ thật sự càng ngày càng giống lão Bảo chủ, ngoài miệng thì nói không thành vấn đề, nhưng ra tay lại tàn nhẫn đến dọa người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận