Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 214: Chương 214

Thả bánh trôi nhỏ vào trong bát, sau đó thêm vào đậu đỏ, đậu xanh và nấm tuyết đã chuẩn bị xong trước đó, lại cho đá vào, cuối cùng rải đậu phộng đâm nhuyễn và nho khô lên, vậy là đã làm xong một chén xôi nếp đá viên để giải nhiệt ngày hè rồi.
Nàng vẫn muốn tiếp tục chinh phục dạ dày của đại ma đầu, cũng cần phải tiếp tục giả vờ hiếu thảo với lão cha biến thái.
Sau Diệp Xu phái Trang Phi đi đưa cho Diệp Hổ và Tống Thanh Từ mỗi người một chén, nàng cũng tự lấy cho mình một chén, ngồi ăn trên hòn đá ở bên ngoài.
Từ khi nàng trở lại căn phòng bếp này, Trang Phi đã đuổi hết những người tạp vụ đi, chỉ để cho một mình nàng sử dụng. Cho nên hiện tại nàng ngồi đó một mình, đối diện với ánh chiều tà của mặt trời đang lặn, rất yên tĩnh.
Một nha hoàn nhỏ mặc váy màu xanh lá rón ra rón rén đi tới, cẩn thận đưa một chén trà lạnh đến trước mặt Diệp Xu.
Diệp Xu bận rộn nửa ngày, đúng lúc ăn sạch chén đồ ngọt này cũng không cảm thấy đỡ khát, nàng cầm lấy trà lạnh uống một hơi cạn sạch. Sau khi nha hoàn nhỏ vội vàng rời đi không lâu, Trang Phi bưng một chén trà lạnh đưa đến đây.
“Sao lại đổi thành ngươi đưa trà rồi, nha hoàn nhỏ vừa nãy đâu?” Diệp Xu cười hỏi.
Trang Phi sửng sốt, hỏi lại Diệp Xu nha hoàn nhỏ nào.
Diệp Xu có dự cảm không lành, lập tức kể cho Trang Phi chuyện xảy ra vừa nãy.
Trang Phi ngay lập tức bắt lấy cây đao bên hông rồi đuổi theo, tiện thể kêu người mau đi mời đại phu.
Diệp Xu vội đứng lên, đột nhiên cảm thấy thân thể của mình hơi lơ lửng, dưới chân mềm nhũn. Các tùy tùng lập tức dìu Diệp Xu trở về phòng, sau khi Diệp Xu đầu óc choáng váng ngã xuống giường nhỏ, thì cảm thấy cơ thể bắt đầu từ từ nóng lên.
Nàng trúng độc rồi?
Có phải nàng sắp chết rồi không?
Ngay lập tức bên tai truyền đến tiếng ồn ào, Diệp Xu thấy Diệp Hổ đi vào, trước tên lão ta quan tâm kiểm tra tình trạng của nàng, rồi lập tức lớn tiếng gọi đại phu đến.
Khi đại phu đang bắt mạch, Trang Phi trở về.
Trang Phi tức giận bẩm báo với Diệp Xu và Diệp Hổ, nha hoàn kia trước khi bị nàng ấy bắt đã uống thuốc độc tự sát.
“Là tử sĩ.”
“Trong Lăng Vân Bảo, làm sao lại có tử sĩ của người khác?” Diệp Xu nhíu mày, nhìn Diệp Hổ hỏi.
Diệp Hổ vỗ vỗ đầu Diệp Xu, đảm bảo với nàng, lão ta nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này, thay nàng trả thù, cho nàng một cái công đạo.
Sau khi đại phu bắt mạch xong, kính cẩn bẩm báo cho Diệp Hổ: “Lão Bảo chủ đoán không sai, bảo chủ đúng là trúng loại độc này. Bây giờ chuyện giải độc quan trọng hơn.”
Đại phu nói xong thì khom người cáo lui.
Diệp Xu miệng khô lưỡi khô, lại thấy đại phu rời đi, nàng cảm thấy rất kỳ lạ, hỏi Diệp Hổ: “Độc gì?”
Ánh mắt Diệp Hổ ngưng trọng liếc nhìn Diệp Xu một cái, nhưng không trả lời câu hỏi của nàng, xoay người đi ra ngoài, Trang Phi cũng bị Diệp Hổ gọi ra ngoài.
Cơ thể càng ngày càng nóng, Diệp Xu mở rộng cổ áo, cả người đều đổ mồ hôi.
Không bao lâu, Trang Phi vội vàng trở lại, sắc mặt vô cùng nặng nề, quỳ xuống đất tạ tội.
“Đều tại thuộc hạ không tận lực giám sát, lại để cho gián điệp trà trộn đến bên cạnh hạ độc cô nương.”
“Đừng nói nhảm nữa, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy, ta trúng độc gì, nói rõ ràng!” Diệp Xu ngày càng cảm thấy khát nước, cảm giác trong ngực có một ngọn lửa đang lan tràn ra khắp tứ chi, thiêu đốt mỗi một tấc da thịt trên thân thể.
Triệu chứng trúng độc này khiến cho Diệp Xu có một dự cảm cực kỳ xấu. Lại nhìn vẻ mặt căng cứng, bộ dạng khó có thể mở miệng của Trang Phi, Diệp Xu càng thêm nghi ngờ.
Sau đó, nàng chợt nghe thấy Trang Phi định phái người mời Tống Thanh Từ đến.
Ngay lập tức, Diệp Xu xác định được mình trúng loại độc gì.
“Đừng!” Diệp Xu ngăn Trang Phi lại, cố gắng ngồi dậy hỏi nàng ấy: “Có phải là ta trúng xuân dược đúng không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận