Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 232: Chương 232

Huyết mạch tương liên, cốt nhục chí thân. Ở thế giới này, rất khó có được người nhà chân chính. Nếu nàng chạy trốn, với tích cách báo thù đen tối của Diệp Hổ, hắn nhất định sẽ trả thù lên Tô phu nhân đáng thương và Tô Nhược yếu đuối. Vì vậy, nàng nhất định phải dẫn theo nương và đệ đệ cùng bỏ trốn.
“Con không dám tùy tiện hứa cái gì, nhưng chắc chắn sẽ làm hết sức. Con biết gánh nặng tâm lý của người rất lớn, vì vậy chuyện hôm nay con tới đây coi như chưa xảy ra. Sau này chúng ta vẫn là quan hệ cũ, nương không cần nghĩ nhiều, như bình thường là được. Đợi khi con có tiền đồ, lúc đó sẽ đến dẫn nương và đệ đệ đi và sắp xếp mọi chuyện thỏa đáng.”
Diệp Xu muốn đi gặp Tô Nhược lần nữa, nhưng nghĩ đến sức khỏe của không tốt, nếu làm hắn kích động thì không hay nên nàng nhịn xuống không tới thăm nữa.
Diệp Xu đi về phòng, Trang Phi đã chuẩn bị một đĩa dưa hấu ướp lạnh đang chờ sẵn trong phòng. Nàng thấy Diệp Xu quay lại, lập tức đứng dậy hỏi tình huống thế nào rồi.
Diệp Xu cầm một miếng dưa hấu cắn hai phát rồi quay sang hỏi Trang Phi, rằng nàng ấy có người nào đáng tin cậy để có thể giúp đỡ chăm sóc Tô phu nhân và Tô Nhược không.
“Cứ nghe lời ta phân phó.”
“Thực ra có hai người, là trước kia cô nương từng cứu họ, có thể dùng được.” Trang Phi trầm ngâm nói.
Nguyên chủ trước kia đã cứu người? Diệp Xu vô cùng kinh ngạc.
Sau khi nghe Trang Phi giải thích, hóa ra là trùng hợp. Trong Lăng Vân Bảo có một vài thanh niên thường xuyên kéo bè kéo cánh khiêu khích đánh nhau. Một lần nguyên chủ lên phố, gặp phải một đám thanh niên đang vây đánh hai thiếu niên. Lúc ấy đúng lúc tâm trạng của nàng không tốt. Với thực lực của mình, nàng sẽ chọn bảo vệ người bị bắt nạt nên đánh chết đám thiếu niên đang làm chuyện xấu, cứu được hai thiếu niên, chính là người mà Trang Phi vừa nói.
Diệp Xu cảm thấy, chỉ một sự cố này cũng đủ để giải thích tại sao những người trong Lăng Vân Bảo đều sợ nàng, mỗi khi nhìn thấy nàng đều như nhìn thấy quỷ, sợ tới mức muốn quỳ xuống đất. Những gì nguyên chủ làm lúc trước quả thực rất đáng sợ, lúc tâm tình không tốt còn giết cả người của mình, ai có thể ra tay tàn nhẫn hơn nàng.
“Họ là hai anh em Mã Giang và Mã Anh trước đây từng đi theo cô nương. Hai đều thích đồ ăn mà cô nương làm, mỗi lần ăn đều cảm động rơi nước mắt, nhớ đến ân đức cứu mạng của cô nương.” Trang Phi tiếp tục nói.
Diệp Xu có chút ấn tượng với hai người: “Được, sắp xếp bọn họ đi, không được quá công khai, cũng không được có biểu hiện dị thường, chỉ cần âm thầm bảo vệ an toàn cho hai người ấy là được.”
Trang Phi lập tức đi sắp xếp cẩn thận.
……
Sau ba ngày điều tra, Bạch Tú Tú dùng của mật thám của mình ở Bách Hiểu đường cuối cùng đã điều tra xong kẻ đứng phía sau làm chủ, lập tức bẩm báo cho Diệp Hổ.
Diệp Hổ cũng gọi Diệp Xu tới nghe.
“Kẻ hạ dược là nha hoàn, vào phủ ba năm trước, dưới sự quản lý và sắp xếp của Chu Tam tỷ. Nếu Chu Tam tỷ là người của Yến Vương phủ, tên nha hoàn này tám phần có quan hệ với Yến Vương phủ. Sau nhiều lần điều tra, trước ngày hạ dược một ngày, nha hoàn ra ngoài, liên hệ với tiểu nhị của tiệm thuốc. Sau đó, tên tiểu nhị này đã chạy trốn, hôm qua đã bị bắt và tra khảo, hắn đã thừa nhận đây là mệnh lệnh của Yến Vương.”
Ngay sau đó Bạch Tú Tú đưa chứng cứ cho Diệp Xu xem xét.
Khi nàng đưa qua, Diệp Xu có thể thấy rõ vết roi trên mu bàn tay của Bạch Tú Tú còn chưa khép lại.
Diệp Xu xem qua nội dung, tạm thời không nói gì. Kỳ thật, mục đích hạ xuân dược rất rõ ràng, nhưng không phải muốn giết nàng, mà chỉ muốn nàng phá thân. Bình thường, nếu nàng phá thân, ai sẽ là người được lợi nhất? Chính là Yến Vương phủ, kẻ không muốn nàng kết thân với Lăng Vân Bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận