Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 253: Chương 253

Lúc Diệp Xu định về Chiết Mai Hiên, bỗng nhiên loáng thoáng nghe thấy tiếng khóc của nữ tử, còn có cả tiếng vả mặt ‘bạch bạch’.
Diệp Xu đi theo tiếng, phát hiện tiếng phát ra từ sân của Tống mẫu.
Phong Lễ Hòa đang nôn nóng mà đi qua đi lại ở phía đông ngoài tường viện, thấy Diệp Xu, hắn ta như gặp phải cứu tinh giống nhau, vội vàng xin Diệp Xu giúp đỡ.
"Mau nghĩ cách giúp ta đi." Ngay sau đó Phong Lễ Hòa nói cho Diệp Xu, An Liên Hoa bị bắt, đang bị đánh ở trong viện. Nguyên nhân gây ra là do An Liên Hoa truyền lời giúp Lục Sơ Linh, mới vừa đi tiền viện tìm hắn đã bị quản gia của hầu phủ bắt được.
Diệp Xu nhón chân nhảy một chút, một tay đỡ lấy thân cây ngô đồng bên tường, thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng treo ở giữa không trung một lát, nhìn khung cảnh ở trong viện.
Trong viện vô cùng náo nhiệt.
Tống mẫu và Vương thị đang đứng ở phía trên thạch cơ, An Liên Hoa quỳ dưới đất, đang bị vả miệng bạch bạch. Lục Sơ Linh và Thích Vấn Điệp đứng ở bên cạnh, vừa nôn nóng lại vừa tức giận, lại không thể không nhẫn nhịn, không dám hó hé nửa lời.
Phong Lễ Hòa chờ Diệp Xu nhảy xuống mặt đất, vội vàng nói với nàng: "Ngươi nói xem, thế này có chỗ nào sai đâu? Có lẽ là nữ tử giang hồ không câu nệ tiểu tiết, chỉ có như thế cũng có làm sao đâu. Quản gia nói quy tắc của hầu phủ là nữ quyến ở hậu viện không thể tùy tiện đi tiền viện, nếu muốn truyền lời cũng phải để nha hoàn truyền, hoặc mang theo bà tử đi cùng. An Liên Hoa không chú ý tới chuyện này, tự mình tới tìm ta, cuối cùng lại bị quản gia bắt gặp, muốn giáo huấn An Liên Hoa. Dưới tình thế cấp bách, An Liên Hoa động thủ, thế là chuyện này bị xé to ra. Không tuân thủ quy tắc thêm cả việc đánh người, hai tội chồng lên nhau, người của hầu phủ nhất định sẽ phải xử lý chuyện này."
"Thật sự là có hơi nghiêm khắc."
Diệp Xu nghĩ ngày hôm qua mình và Tống Thanh Từ ôm nhau nửa ngày trong Chiết Mai Hiên. Nếu chuyện này dựa theo quy tắc xử lý của hầu môn, nàng đã sớm bị đánh chết.
Nào có cái gì quy tắc của hầu môn, chỉ là Tống mẫu cố ý muốn trừng phạt An Liên Hoa mà thôi.
"Diệp cô nương chắc có thể cầu xin được đúng không? Dù sao nàng cũng bởi vì truyền lời cho ta mới phải chịu phạt."
Phong Lễ Hòa cảm thấy cách xử phạt như vậy có hơi quá mức. Thật ra hắn có thể nhúng tay, đả đảo những người đó, đem người đi luôn, nhưng quan trọng chính là hắn không để bụng quy tắc, Lục Sơ Linh lại để ý. Cho nên hắn không thể thêm phiền, chỉ có thể lo lắng suông ở đây.
"Ta đi tìm Tống công tử nhưng lúc này hắn không ở trong phủ."
Đương nhiên đại ma đầu ở trong phủ, nhưng vẫn còn ngủ.
Đây nhất định là cái cớ mà Tống Thanh Từ lấy lệ Phong Lễ Hòa, mục đích chính là vì trừng phạt An Liên Hoa.
Muốn trách thì trách lúc trước An Liên Hoa chống đối Tống Thanh Từ, thậm chí nói ra lời nói ‘miệng mọc ở trên mặt của chúng ta, liên quan gì tới ngươi’. Đại ma đầu là ai, sao có thể bỏ qua cho nàng ta? Chỉ vả miệng nàng ta còn nhẹ, tốt xấu vẫn còn bảo toàn tính mạng.
"Chuyện này ta không trách Phong đại ca, là nàng ta phạm lỗi sai rồi lại đánh người mới chọc giận người ta. Tóm lại đánh mấy cái tát không chết được người, để nàng ta chịu phạt chút cũng chẳng sao. Vốn dĩ lúc trước mọi người đã bàn bạc với nhau rồi, hầu môn có nhiều quy tắc, cần phải tuân thủ, nàng ta không tuân thủ quy tắc nên chỉ có thể tự làm tự chịu thôi."
Diệp Xu khá tò mò Tống mẫu lấy lý do gì mà có thể đè ép Lục Sơ Linh và An Liên Hoa, làm An Liên Hoa vốn dĩ rất phản kháng hiện tại có thể ngoan ngoãn chịu đánh mà không trốn.
Diệp Xu nói với Phong Lễ Hòa: "Ta đi xem, Phong đại ca cứ ở đây, chút nữa lại bị phát hiện ngươi tự tiện đi vào hậu viện, chẳng phải cũng bị phạt? Vậy ta cũng sẽ bị phạt vả miệng đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận