Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 281: Chương 281

Diệp Xu chuẩn bị cho Tống Thanh Từ cháo hải sâm và một ít món chay, cho người mang qua đó. Nàng bỏ cá nheo và cà tím ra, gọi Trang Phi cùng ăn bánh bột ngô và cá nheo.
Không ngờ, chưa kịp cầm đũa lên, nha hoàn mang cháo lên đã chạy lại thở hồng hộc báo tin. Lúc người chạy tới chỗ Diệp Xu như sắp tắt thở tới nơi, đợi cả nửa ngày mới nói được trôi chảy, nói với Diệp Xu là Tam công tử nhà mình muốn mời nàng cùng ăn cơm.
“Nhưng đồ ta ăn, công tử không ăn được. Nó có mùi tanh, để công tử ngửi được nhất định sẽ ăn không ngon miệng, không phù hợp chút nào.” Diệp Xu nói có vẻ là vì Tống Thanh Từ nhưng thật ra là vì bản thân có thể thoải mái ăn cơm.
“Công tử mời cô nương đi, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Tiểu nha hoàn kiên quyết không hoài nghi quyết định của Tam công tử nhà mình, ngay lập tức hỏi Diệp Xu đây có phải là bữa tối của nàng hay không, đặt đĩa cá nheo với một đĩa bánh xèo lên khay rồi bê đi trước.
Diệp Xu và Trang Phi nhìn nhau.
Trang Phi không nhận thấy có gì không ổn. Nàng ta đã dần dần quen với tình yêu thắm thiết giữa cô nương nhà mình và Tống công tử rồi. Vậy nên nàng ta chỉ trêu chọc Diệp Xu, nén cười thúc giục cô nương mau đi.
Diệp Xu thở dài, cũng không còn cách nào khác, đi lên cùng với nha hoàn kia.
Đợi khi đi đến cửa, nha hoàn kia không đi vào nữa, đem cái khay thức ăn trong tay đưa cho Diệp Xu, nói không dám đi vào quấy rầy Tam công tử.
Nha hoàn nói xong, không chút khách khí hành lễ với Diệp Xu, xoay người rời đi.
Diệp Xu bưng khay đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng có nha hoàn đó luôn cảm thấy có chút quen thuộc nhưng nhất thời lại không nói ra được nguyên nhân.
Diệp Xu mang đồ ăn của mình vào trong phòng, Triệu Lăng cũng không cản nàng.
Đợi khi bước vào phòng, nàng nhìn thấy Tống Thanh Từ đang ngồi cạnh bàn từ từ dùng bữa.
Tống Thanh Từ nhìn thấy Diệp Xu, nhanh chóng đặt đũa xuống. Đợi Diệp Xu ngồi trước hắn mới mỉm cười hỏi tại sao nàng lại lên đây.
Diệp Xu ngay lập tức hỏi lại: “Không phải chàng gọi ta lên đây sao?” Nhưng nàng nhanh chóng phản ứng, nhận ra vấn đề. Nha hàn vừa nãy đã làm giả mệnh lệnh của Tống Thanh Từ!
Nhưng nếu bây giờ nàng trực tiếp nói thật với Tống Thanh Từ, nàng là bị người khác lừa qua đây, Tống Thanh Từ nhất định sẽ thất vọng nghĩ nàng không chân thành, đến lúc đó người xui xẻo không chỉ là nha hoàn kia mà còn thêm cả nàng nữa.
“Ta do dự không biết có nên cùng chàng ăn cơm, muốn cùng chàng nhưng lại sợ đồ ăn của ta làm chàng khó chịu.” Diệp Xu cuối cùng lựa chọn lừa đại ma đầu, dù sao tới cũng tới rồi, việc gì phải lãng phí công sức đi giải thích cho người khác chứ.
“Không sao.” Tống Thanh Từ liếc nhìn đồ ăn trong khay của Diệp Xu. Bánh ngô hắn sớm đã nhìn thấy qua, nhưng màu sắc của chiếc đĩa có thể nói là “khác thường”, một mảng màu đen, trông thật xấu xí. Tống Thanh Từ cũng tin lời giải thích của Diệp Xu là thật.
“Đây là cá nheo cà tím, nhìn có vẻ không đẹp mắt nhưng rất là ngon. Cà tím và cá nheo là một sự kết hợp hoàn hảo.” Diệp Xu nhìn thấy Tống Thanh từ hoài nghi món ăn này, bản năng của một đầu bếp thì phải bắt buộc giải thích rõ với hắn.
Diệp Xu nói xong, gắp một miếng cà tím, ở trên có nước dùng đặc đặc, lấy bát hứng nó sau đó đưa lên miệng, cho vào miệng rồi thêm một miếng bánh ngô nữa.
Món cà tím nhạt nhẽo này hầm với cá sẽ đặc biệt mềm và ngon. Một miếng cà tím mềm chan nước súp cá kết hợp với bánh ngô cho vào trong miệng là một sự kết hợp hoàn hảo. Lúc này lại cho thêm một miếng cá nheo vào trong miệng, vị giác đã đạt đến đỉnh điểm.
Diệp Xu nhướng mày vui vẻ ăn, hai mắt lúc thì mở to, lúc thì nhắm nghiền một hồi, nhưng cho dù ngũ quan của nàng có linh hoạt tới đâu thì vẻ mặt cũng chỉ biểu hiện một ý nghĩa: thật ngon!
Bạn cần đăng nhập để bình luận