Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 283: Chương 283

Hai người nhìn nhau, Tống Thanh Từ khẽ cử động ngón tay, cố ý cào nàng một lần nữa.
“Nàng có phải quên cái gì rồi không?”
Đôi mắt đen láy của Tống Thanh Từ nhìn thẳng vào mắt Diệp Xu, cứ như muốn nuốt Diệp Xu vào trong.
Diệp Xu không hiểu gì, vẫn hoài nghi nhìn Tống Thanh Từ.
“Ta ăn xong rồi.” Tống Thanh Từ lại tiếp tục ám thị.
Diệp Xu đột nhiên nhận ra, lúc sáng nay nàng có hứa với Tống Thanh Từ, sau mỗi bữa ăn sẽ khen hắn một câu, khen hắn mạnh mẽ.
Không ngờ hắn lại nhớ chuyện này.
Sở thích này của đại ma đầu…thật xứng đáng với danh hiệu đại ma đầu mà.
Khuôn mặt Diệp Xu ửng hồng, nàng kiễng chân, ghé vào tai Tống Thanh Từ, nhỏ giọng nói một câu gì đó.
Tống Thanh Từ lại một lần nữa cười rất vui vẻ.
Hoa súng nghìn năm mới nở một lần, nhưng Diệp Xu đã không còn tâm trạng đi thưởng thức nữa rồi, hoàn toàn đắm chìm vào trêu chọc không ngừng của Tống Thanh Từ.
Nếu như người ngoài biết được cung chủ của cung Thăng Dương có vẻ ngoài dịu dàng tao nhã lại thích nữ nhân ngày nào sau bữa ăn cũng nói với hắn những lời như vậy, nếu bị truyền ra ngoài, nhất định bọn họ sẽ kinh ngạc há hốc mồm mất, hoàn toàn không nghĩ tới!
Diệp Xu đột nhiên ra một vấn đề rất nghiêm trọng: hình như nàng đã biết quá nhiều rồi, liệu sau này có vì thế mà nàng bị diệt khẩu không.
“Nếu như một ngày nào đó, công tử không thích ta nữa, liệu chàng có nhớ tới tình cũ này không?”
Diệp Xu đợi Tống Thanh Từ vui vẻ xong, hơi ngẩng đầu lên, nhân lúc Tống Thanh Từ tâm trạng tốt hỏi.
Tống Thanh Từ cúi đầu nhìn nàng, phát hiện Diệp Xu đeo chiếc trâm cài ngọc trai mà mình tặng. Vốn dĩ cứ tưởng nàng không thích đồ vàng bạc, nên mới không đeo, vậy mà hôm nay lại đeo rồi.
“Sẽ không nhớ.” Tống Thanh Từ liếc nhìn khuôn mặt Diệp Xu, trả lời rất thẳng thắn.
Sắc mặt Diệp Xu nhất thời trở nên khó coi, nàng ủ rũ cúi đầu, xoay người yên lặng đi về phía trước.
Tống Thanh Từ híp mắt nhìn bóng lưng cô độc của nàng, vốn dĩ không muốn để ý tới tên bịp bợm này, cuối cùng lại tiến một bước lớn, nắm lấy tay nàng, nhưng lập tức bị hất ra.
Diệp Xu tức giận liếc nhìn Tống Thanh Từ, nhưng không dám nhìn chằm chằm hắn. Nhưng nàng là người rất nóng tính, nàng sẽ không dễ bị bắt nạt. Nếu đã là yêu đương, một khi không giữ mặt mũi cho bạn gái, không có chút sợ bạn gái, quá không tôn trọng người khác rồi! Vả lại hắn cũng không nhớ tình cũ, nàng còn mong chờ điều gì chứ!
Trong mắt Tống Thanh Từ hiện lên ý cười, tiếp tục nắm tay Diệp Xu lần nữa, nhưng lần này dùng lực khiến cho người trước mặt không cách nào thoát khỏi.
“Nàng sẽ không phải tình cũ nên tất nhiên ta sẽ không nhớ.”
Ý của đại ma đầu là sẽ luôn thích nàng và tình cảm của hai người sẽ không bao giờ là quá khứ.
Keng…
Lời nói của quân địch đã trực tiếp đánh vào trái tim của ta, tuyến phòng thủ của ta sắp bị đánh tan tác rồi.
Diệp Xu lập tức thúc đẩy người trong trái tim của nàng, xây lên một bức tường gạch để ngăn chặn sự tấn công từ những lời ân ái của đối phương. Đại ma đầu đứng số một về võ công, khả năng lĩnh hội hơn người, trình độ nói lời ân ái dù đứng thứ nhất cũng chả có gì lạ.
Miệng nam nhân, quỷ lừa bịp.
Không thể tin những lời ngon ngọt này được, quan trọng phải nhìn vào hành động của hắn.
Hắn làm cái gì chứ, đến cả chuyện đơn giản như nói ra thân phận cũng không làm được, cái hố này không thể nhảy vào, đã nhảy vào thì sẽ không trèo ra được!
“Ta và công tử quen nhau chưa lâu, đương nhiên sẽ thấy mới mẻ. Nhưng bản chất con người thích cái mới không thích cái cũ, qua một khoảng thời gian nhìn nhau nhiều sẽ dễ chán. Ví dụ như cá chiên, ăn lần một có thể thấy mới mẻ, lần thứ hai có thể sẽ thấy ngon nhưng nếu như ngày nào cũng ăn, vậy công tử có thấy ngán không?”
Tống Thanh Từ: “Ăn nhầm đồ mới thấy ngán.”
“Ý gì?”
“Nếu như ngày ngày uống nước, ngày ngày ăn cháo, vậy còn không ngán. Không ăn thì mạng đã không còn rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận