Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 294: Chương 294

Diệp Xu trút nhân nhét trong củ cải ra bỏ vào đĩa trước, sau đó đặt củ cải lên thớt nhỏ rồi thái miếng, tách phần vỏ và nhân ra riêng. Vỏ củ cải giòn hơn một chút, nhân trong củ cải lại giòn vừa phải, chọn ăn cái nào thì phải tùy theo sở thích của mỗi người.
Củ cải thái miếng và nhân hạt trút ra vừa rồi trộn đều chung với nhau, chính là một món dưa muối ăn với cơm rất ngon miệng lại có dinh dưỡng. Diệp Xu chia ra một đĩa đưa cho Tống Thanh Từ là đủ ăn rồi, chỗ còn lại để cho bọn họ ăn.
Phong Lễ Hòa thấy món này mới mẻ, cố tình chạy đến trước đĩa đồ ăn của Diệp Xu, ngồi xổm xuống nhìn mà tặc lưỡi ngạc nhiên.
“Phong mỗ ngao du ở bên ngoài nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng nhìn thấy củ cải muối chua còn có thể làm ra nhiều kiểu món ăn như vậy. Diệp cô nương nấu ăn, bất kể là món nóng hay món muối, tất cả đều không giống người bình thường.”
Diệp Xu mỉm cười đưa một đôi đũa cho Phong Lễ Hòa, bảo hắn ta nếm thử một chút.
Phong Lễ Hòa lập tức gắp một miếng củ cải, phía trên dính nhân hạt thông và nhân hạt dưa rồi đưa vào miệng.
“Ôi ——“ Ánh mắt của Phong Lễ Hòa lập tức sáng rỡ, sau đó nhìn về phía Tống Thanh Từ chuẩn bị động đũa ở bên kia: “Thật ngon miệng! Ngươi mau nếm thử đi!”
Tống Thanh Từ nở một nụ cười nhẹ nhàng, chưa kịp nếm thử đã tán thành trước: “Đây là điều đương nhiên, đồ ăn mà Diệp cô nương nấu nhất định rất ngon.”
Phong Lễ Hòa không thể không đồng ý với lời của Tống Thanh Từ, gật đầu hùa theo như giã tỏi.
Bởi vì giọng nói cảm khái đồ ăn ngon vừa rồi của Phong Lễ Hòa quá lớn nên đã hấp dẫn sự chú ý của phái Hoa Sơn bên kia.
Lúc này, các đệ tử phái Hoa Sơn đã ăn xong lương khô, bắt đầu chia bánh ngọt nhân kem để ăn, mỗi người cầm hai miếng lớn trong tay, vừa cắn răng rắc giòn tan, vừa ca ngợi rất ngon.
Bọn họ nhất định phải lớn tiếng cảm khái thật ngon miệng, khiến người ở bên kia nghe thấy.
Đây là lần đầu tiên Lục Sơ Linh và Thích Vấn Điệp, An Liên Hoa ăn bánh ngọt nhân kem, ba nữ hài tử chỉ nhỏ giọng thảo luận bên trong bánh ngọt nhân kem này có thứ gì, ai nấy đều đếm nhân hạt được bọc ở trong bánh.
Mộ Dung Dật thấy Lục Sơ Linh thích, bèn đưa phần của mình cho Lục Sơ Linh.
“Ông chủ bán hàng còn nói, một miếng của cái này bằng mười miếng cơm, lúc đánh nhau với người khác mà ăn vào một miếng thì bảo đảm sẽ có sức lực!” Mộ Dung Dật mỉm cười giới thiệu cho Lục Sơ Linh.
“Thật ư, vậy đầu bếp làm ra bánh này nhất định vừa thông minh vừa khéo tay, vì người bình thường không thể tưởng tượng ra được món này.” Lục Sơ Linh hỏi Mộ Dung Dật tại sao không ăn, nghe nói hắn ta đã nếm thử từ trước rồi, nhưng không thích ngọt thì yên tâm thoải mái nhận lấy.
Trang Phi thấy phái Hoa Sơn kia, bất kể là ăn bánh ngọt nhân kem hay là tương thịt đều ăn đến cực kỳ vui vẻ, muốn cười mà không thể cười, lập tức kìm nén mà đi đến bên cạnh Diệp Xu, trao đổi ánh mắt rồi ôm bụng đến mức không thể chịu đựng nổi nữa.
“Ôi chao, không được rồi, ta thực sự nhịn đến mức đau bụng rồi. Thật muốn xem xem, nếu bọn họ biết thứ mà bọn họ đang ăn thực ra là đồ ăn trong cửa tiệm của cô nương sẽ có vẻ mặt như thế nào đây.”
Diệp Xu vội vàng gật đầu theo, tỏ vẻ nàng cũng rất muốn xem. Có điều chuyện cửa tiệm phải giữ bí mật, chuyện này tạm thời vẫn chưa thể bị lộ ra.
Tống Thanh Từ không biết rằng tương thịt cũng là do Diệp Xu làm, nhưng nhìn thấy phái Hoa Sơn bên kia ăn bánh ngọt nhân kem xong rồi mới hiểu được nguyên do mà lúc nãy Diệp Xu cười trộm. Lúc hắn bưng bát ăn cháo, không nhịn được mà khẽ lắc lắc đầu, khóe miệng nhếch lên mỉm cười.
Sau khi ăn xong cơm sườn lợn khô với mọi người, Phong Lễ Hòa vốn muốn giúp Trang Phi và Diệp Xu dọn dẹp bát đũa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận