Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 305: Chương 305

Diệp Xu gật gật đầu, nàng có thể hiểu được ý định của Tống Thanh Từ, hắn vẫn muốn để người của phái Hoa Sơn tiếp tục đi theo, không biết hắn còn có mục đích gì khác hay không.
Buổi trưa ba ngày sau, mọi người đến Lư Châu, sau khi thu xếp khách điếm ổn thỏa, mỗi người đều tự lập nhóm đi kiếm đồ ăn.
Diệp Xu và Tống Thanh Từ, Phong Lễ Hòa, Triệu Lăng, Trang Phi thành một nhóm, đến Bách Hương Lâu ăn cơm.
Bách Hương Lâu là tửu lâu nổi tiếng nhất ở thành Lư Châu, món bánh gối có tiếng nhất cũng xuất phát từ nơi này. Lần trước, lúc ở Lư Châu, Lục Sơ Linh đã từng lấy một miếng bánh gối mà nàng ta xếp hàng từ rạng sáng mới mua được để đút lót cho Tống Thanh Từ, không biết làm thế nào mà Tống Thanh Từ cũng chưa từng nể mặt nàng ta.
Sau khi gọi mấy món ăn đặc trưng của Bách Hương Lâu, Diệp Xu lại tiếc nuối mà than thở rằng không có cơ hội nếm thử bánh gối.
Phong Lễ Hòa nghe vậy thì hơi đảo mắt, mỉm cười không lên tiếng.
Tống Thanh Từ rũ mắt uống trà, điềm nhiên yên tĩnh như bình thường.
Sau khoảng một nén hương, đồ ăn đặc trưng là cá Bao Công và gà Tiêu Dao mà Diệp Xu gọi đã được dọn lên.
Hai món ăn này đều là đồ ăn nguội, làm món đặc sản nổi tiếng của Lư Châu, cả hai đều cần phải trải qua phương pháp ninh với lửa nhỏ mới xong.
Cá Bao Công là một loại cá diếc lưng đen sinh sản ở trong sông hộ thành ở bên cạnh đền thờ Bao Công ở ngoài thành Lư Châu. Sau khi tẩm ướp nguyên liệu xong xuôi, sườn lợn lọc hết thịt và củ sen thái lát sẽ được lót dưới đáy nồi, sau đó đổ nước dùng vào rồi ninh với lửa nhỏ trong nửa ngày, sau khi lấy ra để nguội thì bỏ hành, gừng và dầu mè thành món ăn.
Xương cá xốp giòn, thịt mềm, không ngấy mỡ, vào miệng sẽ có dư vị vô tận.
Điển tích của gà Tiêu Dao bắt nguồn từ Tào Tháo, mang theo một chút sắc thái truyền thuyết. Tục truyền sau khi Tào Tháo thống nhất phương Bắc thì dẫn quân xuống phía Nam giao chiến với Tôn Ngô. Lúc đến bến sông Tiêu Dao ở Lư Châu thì ông đột nhiên ngã bệnh, nằm liệt giường không dậy nổi, đầu bếp ở địa phương đã nấu một món gà dâng lên cho Tào Tháo để tăng cảm giác ngon miệng của ông. Từ đó về sau, Tào Tháo ăn gà liên tục ba bữa một ngày, rồi dần dần hồi phục sức khỏe, món ăn này vốn nhờ vậy mà được gọi là gà Tiêu Dao, cũng được gọi là gà Tào Tháo.
So với cá Bao Công, gà Tiêu Dao không chỉ là một món đồ ăn, mà còn xem như là một thức ăn chữa bệnh, tinh hoa của nó nằm trong nước hầm gà, không chỉ dùng rượu cống Cố Tỉnh ngon nhất, còn bỏ thêm thiên ma, đỗ trọng, măng đông với hơn mười vị dược liệu và gia vị quý hiếm, giá trị bồi bổ dinh dưỡng cực kỳ cao.
Món này cũng được hầm với lửa nhỏ, thịt gà dùng để nấu trong nước hầm canh theo cách này sẽ có chất thịt vô cùng ngon miệng, da gà có thể xé ra một cách nhẹ nhàng, tươi non mềm mại, cực kỳ ngon lành.
Sau khi Diệp Xu thưởng thức xong hai món ăn này đã vô cùng vui vẻ thỏa mãn, tiện thể nàng còn học hỏi được kỹ thuật đặc biệt “ninh với lửa nhỏ” này, giữ lại cho bản thân để sau này cân nhắc sử dụng lúc nấu ăn.
Đương nhiên nhiều người như vậy không thể chỉ ăn hai món ăn này được, ngoài ra còn có bánh trôi ủ rượu, vịt quay, ngỗng nướng, bánh cóc, thịt viên rau tề và mì Dương Xuân. Hai người Trang Phi và Phong Lễ Hòa nhìn thấy những món ăn này thì gắp đũa liên tục. Triệu Lăng lại phải hầu hạ Tống Thanh Từ ăn cơm, Tống Thanh Từ không động đũa thì hắn ta cũng kiên quyết không động đũa.
Diệp Xu thấy Triệu Lăng có cơm mà không ăn được, rất đáng thương, bèn hỏi Tống Thanh Từ xem đến cùng món nào không hợp khẩu vị của hắn, không được thì có thể gọi thêm. Nhiều đồ ăn ngon như vậy chắc cũng không đến mức khiến ham muốn động đũa liên tục mà hắn cũng chẳng có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận