Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 339: Chương 339

Đệ tử phái Hoa Sơn nghe Triệu Lăng hỏi nhà bếp, lập tức cảnh giác, lo lắng đối phương đến nhà bếp hạ độc. Tên đó chỉ bảo Triệu Lăng đợi một lát, sau đó nhanh chóng chạy vụt đi. Không bao lâu, người này chạy về nói với Triệu Lăng, Đại sư huynh đã sắp xếp riêng nhà bếp cho họ, rồi dẫn đường cho Trang Phi và Triệu Lăng.
Trang Phi cũng cảm giác rõ ràng phái Hoa Sơn đang đề phòng họ, khó chịu xì hai tiếng. Nàng ấy kiểm tra quanh nhà bếp một vòng, đảo tròn mắt nhìn sang Triệu Lăng đang đứng ngây người trước cửa.
"Công tử nhà ngươi thích cái gì?"
"Đọc sách, đánh cờ, uống trà."
"Nữ nhân thì sao?" Trang Phi hỏi cặn kẽ, ánh mắt nhìn chăm chú vào Triệu Lăng.
Triệu Lăng nghiêm mặt, không đáp.
"Ta hỏi sao ngươi không trả lời, nghe nói mấy công tử ở nhà cao cửa rộng đến tuổi, sẽ được sắp xếp nha hoàn thông phòng. Công tử của ngươi đã lớn thế rồi, không có ai thông phòng sao?" Trang Phi không tuyệt vọng, mà tiếp tục hỏi Triệu Lăng.
Triệu Lăng chớp mắt hai cái, nhưng vẫn im lặng.
"Ơ, ngươi chớp mắt rồi, hai lần, thế có hai người! Để ta nói lại với cô nương nhà ta!" Trang Phi xoay người, muốn đi.
"Không có." Triệu Lăng thấy Trang Phi hiểu lầm ý chớp mắt của hắn, mới vội vàng thành thần thốt lên.
"Vậy hắn có đi dạo kỹ nữ, kỹ viện hay từng ái mộ tiểu thư nhà nào không? Hoặc là có tiểu thư nhà nào ái mộ hắn và hắn lại mập mờ không rõ với người ta?" Nếu hôm nay, Trang Phi không điều tra cặn kẽ chuyện tình cảm của Tống Thanh Từ, thì nàng ấy không thể yên tâm để cô nương nhà mình càng lún sâu vào vũng bùn này được.
"Không có." Triệu Lăng lại nhắc câu này lần hai.
"Thế cũng được đấy, nếu như công tử nhà ngươi đã không quan tâm đến chuyện tình yêu nam nữ rồi, sao đột ngột lại dùng dáng vẻ như tình sâu nghĩa nặng với cô nương nhà ta thế?" Trang Phi vẫn không thể còn một câu hỏi chưa có lời giải, nên hỏi Triệu Lăng.
Triệu Lăng nhíu đầu lông mày lại, nhìn chăm chú vào Trang Phi một lúc mới vội vàng bước đi.
Trang Phi cảm giác ánh mắt vừa rồi của Triệu Lăng đang mắng nàng ấy không biết nói lý lẽ. Trang Phi tức giận níu chặt lấy hắn ta không thả, ép hắn ta phải nói rõ đáp án.
Suốt chặn đường, Triệu Lăng phải nghe Trang Phi lải nha lải nhải, chịu không được siết chặt thân kiếm đang đeo bên hông, siết một lúc mới buông ra. Hắn ta có thể tăng lên tốc độ bỏ Trang Phi ở lại, nhưng làm như thế sẽ lộ việc hắn ta giỏi khinh công, cho nên vì kế hoạch phải nhịn.
Triệu Lăng "đi" như năm bước, cuối cùng vòng vèo trở lại chỗ cũ rồi một lòng canh giữ trước cửa ra vào, còn cố ý gõ gõ vào cửa, sợ mấy người trong phòng không nghe được giọng nói của Trang Phi.
"Này, ta đang hỏi ngươi đấy, sao ngươi không trả lời!" Trang Phi thấy Triệu Lăng cũng chịu đứng lại, Hùng Hồ Phong đến trước mặt hắn ta, chưa kịp tiếp tục khóc lóc om sòm, đột nhiên lỗ tai bị người ta kéo chặt.
"Đau, đau, đau!"
"Ngươi đã xem lời ta như gió thoảng qua tai à! Trước đó, ta đã dặn ngươi cái gì, không được bắt nạt hắn ta mà."
Diệp Xu vừa nhéo tai Trang Phi, vừa hỏi tội.
Nàng thấy gương mặt đổi sắc của Triệu Lăng, đoán ngay Trang Phi đã quậy cho Triệu Lăng một trận long trời lở đất, mới khiến một tên đầu gỗ như hắn ta đổi sắc như thế.
Trang Phi bịt lỗ tai mình lại, tội nghiệp đứng sau lưng Diệp Xu uất ức nói: "Hắn ta bắt nạt ta, ta vẫn còn nói chuyện với hắn rất hòa thuận, thế mà hắn không thèm trả lời ta!"
"Thách ngươi nói câu nữa đấy!" Diệp Xu trừng Trang Phi, thấy nàng ấy không có xíu tội lỗi nào lập tức quát nàng ấy quỳ xuống. Nàng đã cảnh cáo nàng ấy rất nhiều lần rồi, nhưng không nghe.
Trang Phi thấy cô nương của mình tức giận rồi, lập tức ỉu xìu quỳ xuống, nghiêm túc nhận sai với Diệp Xu.
Diệp Xu không có ý cho nàng ấy đứng dậy, bảo nàng ấy phải quỳ ba canh giờ để nhớ cho kỹ, cấm ăn cơm trưa. Lúc này, Tống Thanh Từ đi ra, thấy hai chủ tử nàng đang cãi nhau, lại liếc sang Triệu Lăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận