Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu

Chương 343: Chương 343

Hầu như, Trang Phi không cần nhai, miệng chỉ mấp máy hai cái, lại dùng thái độ sợ hãi như khóc nhìn Diệp Xu.
"Sao thế?" Diệp Xu thấy vẻ mặt của Trang Phi như uống trúng thuốc độc, vội hỏi.
"Ngon quá!" Trang Phi nuốt bánh ga-tô trong miệng xuống, rồi mút thêm một muỗng, lại thêm muỗng nữa ăn, rất nhanh một bát bánh ga-tô to tướng đã hết, nhưng nàng ấy vẫn chưa thấy đã.
Nàng ấy lau miệng, bàn bạc với Diệp Xu: "Cô nương, nếu như ta tiếp tục quỳ cả đêm, đến sáng mai có thể ăn hai bát bánh ga-tô không?"
Diệp Xu liếc Trang Phi, bây giờ cô có thể chắc chắn rằng phạt quỳ cả buổi trưa chẳng có tính chất tổn thương vật lý hay tinh thần gì của Trang Phi cả. Con bé này vừa rồi chắc chắn đang giả vờ đang thương với nàng, rõ ràng đôi mắt lúc nãy còn ầng ậng lệ. Giỏi diễn như thế, không biết giống ai.
Đúng là chủ nhân có nhân phẩm thế nào thì tùy tùng có tính cách đó, nàng không thể tập lên tấm gương tốt đẹp cho Trang Phi rồi.
"Mơ ngon ghê, về ngủ nhanh đi."
Diệp Xu nắm tay Trang Phi cười nói, rời khỏi nhà bếp lại gặp Tống Thanh Từ đang cầm đèn lồng, chậm rãi đi đến chỗ hai người.
Trang Phi lập tức hiểu thời thế mà ôm bụng, kêu đau muốn đi nhà xí, rồi thừa cơ chuồn mất dạng.
Tống Thanh Từ cười trừ, đi đến trước mặt Diệp Xu.
"Ta đến đón nàng về."
Diệp Xu cũng không để ý gật gật đầu, đi theo Tống Thanh Từ về. Ban đầu, hai người đều im lặng, đột nhiên Diệp Xu lại nhớ đến nụ hôn của mình với Tống Thanh Từ, đáy lòng lại căng thẳng hơn. Trễ thế này rồi, Tống Thanh Từ còn cố ý đến đón nàng, không phải muốn tiếp tục đó chứ.
Diệp Xu càng nghĩ càng đi xa, cho nên càng nóng vội hơn, bàn tay cũng đã đổ mồ hôi. Đợi đến trước cửa phòng, nào ngờ chẳng có xảy ra chuyện gì cả.
"Nghỉ ngơi sớm đi." Tống Thanh Từ dịu dàng cười, vươn tay ra xoa khuôn mặt của Diệp Xu, nói chúc ngủ ngon rồi tự về phòng mình.
Suốt quá trình đều rất lịch sự không có chút ý sàm sỡ nàng.
Diệp Xu tự mắng mình suy nghĩ cái gì, cũng không biết nàng sợ người ta hôn mình, hay là đang chờ mong nữa.
Diệp Xu đỏ mặt, vội vã chạy về phòng, đóng cửa lại.
Sau khi ánh sáng trong căn phòng của Diệp Xu tắt đi, đệ tử phái Hoa Sơn đang theo dõi Diệp Xu cũng lặng lẽ đến căn phòng của sư thúc Lý Lập Minh, bẩm báo toàn bộ nội dung đã theo dõi được vào ngày hôm nay.
"Vừa mới thu xếp hành lý xong, đã trừng phạt thuộc hạ Trang phi của nàng ta, bảo người kia quỳ ở trong viện hình như vì Trang Phi đến làm khó dễ và trêu chọc tùy tùng tên Triệu Lăng của Tống công tử. Rồi sau đó, yêu nữ kia đến nhà bếp, trưa lấy nấm, rau cải xôi, trứng cút và nấu đồ ăn. Còn bí đỏ thì hầm cách thủy, không cho nước mà đổ vào trong nước cơm nấu thành cháo, rồi bỏ thêm hải sâm vào nồi. À, còn nữa, lúc nấu một món khác thì đắp lên nồi bánh bột ngô, ban đêm thì nấu canh tôm trứng gà..."
Mới đầu, Lý Lập Minh còn hứng thú nghe, nhưng nghe một lúc phát hiện tên nhóc này toàn báo cáo tên món ăn.
Lý Lập Minh tức giận quở trách vài câu, nói không có tin nào tác dụng hết.
"Trừ những chuyện đó ra, sau khi nấu cơm cho bữa tối, Tống công tử đến đón nàng ta về, đèn tắt rồi, đệ tử mới đến đây bẩm báo với người."
"Không có chuyện gì khác à?" Lý Lập Minh hỏi lại.
"Không có."
Hôm sau, đệ tử đợi sau khi phòng nàng tắt đèn, lại đến bẩm báo với Lý Lập Minh.
"Hôm nay cũng không làm gì, dậy sớm vào phòng bếp loay hoay, sáng nấu cháo, rau trộn mầm đậu, trưa nấu canh gà táo hạnh, tai heo trộn dưa chuột, hoa bách hợp ủ đậu xanh, gạo nếp ngó sen..."
Ngày thứ ba, đệ tử cũng đợi sau khi phòng nàng tắt đèn, lại đến bẩm báo với Lý Lập Minh.
"Hôm nay, nàng vẫn loay hoay trong bếp nấu ăn, nấu canh mướp hạt dẻ, thịt kho gạo nếp, hạt thông trộn với nấm...."
Ngày thứ tư, đệ tử cũng đợi phòng tắt đèn mới đến, tiếp tục bẩm báo với Lý Lập Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận